Thứ Năm, 20 tháng 11, 2025

ột vài điều cần nói về vấn đề mọi người ở Việt Nam đang tiếp cận cái gọi là "Hán học" hay "Tàu học".

Duy Huynh                                          

Sai lầm căn bản ở chỗ sau vài ngàn năm bị người Trung Quốc đô hộ thì nhiều người bị lẫn lộn rất nhiều khái niệm, có người thậm chí dùng hán ngữ hay việt-hán để viết bài phàn nàn về tại sao người ta lại chêm tiếng Anh vào câu chữ tiếng Việt, đọc bài thì thấy có rất nhiều từ không thuần việt, mà hễ dùng từ thuần việt thì phải giải thích rất dài. Tiếng hán hay cái tư tưởng Tàu là trung tâm của văn minh châu Á đã ăn sâu vào tiềm thức người Việt.
Cội nguồn tư tưởng của cả nhân loại là ở Châu Phi, sau đó cổ nhân chia 2 nhánh đi qua Ấn Độ , 1 nhánh ở lại Ai cập. Rất nhiều tư tưởng từ thời "Bách Gia, Chư Tử" là học tập ( hay chôm chỉa rồi tự nhận vơ ) từ Ấn Độ. Rất nhiểu trường phái Triết học phương tây ở Hi lạp thật ra bắt nguồn từ Ai Cập. Lầm lẫn về cội nguồn khiến nhiều người Việt đi sai trong nghiên cứu và học thuật.
'
Một vấn đề khác là người Việt và nhiều nhóm người thuộc các dân tộc gốc Sinic từ lâu đã đáng mất " linh hồn tự do" và "giải phóng tư tưởng" vì các lý do chính trị. Nhiểu người không chịu nghiên cứu chính trị, không đọc Sử cứ cắm đầu đi học theo Hán học/Tàu học một cái rất ngu độn. Ngay thời Tần Thủy Hoảng , cha con nhà thương gia Lã Bất Vi ( Vi và vua Doanh Chính) đã phá huỷ tư tưởng trăm nhà thành một hệ tư tưởng có lợi cho giới nắm quyền. Tứ thư lục kinh đã bị trảm thành tứ thư ngũ kinh, dân đen và thần tử không có quyền suy nghĩ gì khác ngoài tứ thư ngũ kinh, không được phép có tư tưởng tiến bộ hay xem " người với ngừơi đều bình đẳng" . Cốt lõi của tư tưởng " tự do, mọi sinh mệnh đều bình đẳng" đã bị Tần Thuỷ hoàng phá huỷ, tôn vinh "Nho Học" của Khổng Tử, triệt phá Pháp gia, hạn chế Đạo gia, bài trừ Âm Dương gia, Mặc gia, Danh gia . Họ Lã còn thông báo toàn thiên hạ là đã hoàn thiện tất cả các kinh điển, ai sửa thưởng 10000 lạng vàng, nhưng ai có tư tưởng khác biệt thì bị giết ngay, kết quả là tất cả mọi học thuật đều bị gò bó vào Nho gia của Khổng Tử , lấy đó làm thước đo, không ai dám có tư tưởng sai lệch... học thuật kiểu này truyền thừa mấy ngàn năm làm cản trở rất nhiều trào lưu tư tưởng mới, hơn nữa lại còn cấm nghiên cứu sáng tạo kĩ nghệ nên công nghệ Châu á về sau thua hẳn Châu Âu dù Châu âu đã trải qua " Dark age" thời kỉ đen tối do bọn làm việc ở các Nhà Thờ.
"Tự do" ở đây là quyền được " nghĩ khác"
Người theo nho gia tiêu cực đến độ ai có tư tưởng khác đều là do " học nho học chưa có thành tựu"
Tất cả những điều trên đều do Doanh Chính, ông ta là Master Mind đằng sau tất cả những chuyện này, khác ở chỗ ông ta dự định cho gia đình mình nắm quyển mấy ngàn năm chứ không phải các nhà khác nắm quyền, kế hoạch vĩ đại nhưng tổ trác ở chỗ con cháu ông ta mất quyền quá nhanh nhưng gông xiềng tư tưởng ông ta thiết kế ra đã nắm chặt mọi thứ.
Người hiện đại không còn phải nô lệ cho tư tưởng và mục đích chính trị nào nữa nên có tham khảo nho học thì tham khảo một ít, tham khảo thoát á học của nguời nhật một ít, tham khảo Phật học, tư tưởng Ai cập , hi lạp một ít rồi nghẫm nghĩ tìm tòi đạo của chính mình, tìm đường của chính mình.Đừng lên giọng kiểu người khác học nho học chưa tới , đây là cách nói rất xất xược, kiểu này y hệt ếch ngồi đáy giếng bảo người khác nhảy như thế không đúng, không sống được trong giếng.Một trong những người thầy từng dạy con là người chưa thành phật thì có chấp niệm là chuyện bình thường, nhưng nếu con chấp nhất với những người như vậy thì người ấy không toàn mạng cũng chấn thương toàn thân, du học sinh có thân phận là con quan chức hay trùm này nọ qua mỹ học nhiều lắm, nhờ vả một chút đối với con không khó.
Bỏ qua chuyện đó, Ngoài việc cản trở các hệ thống tư tưởng khác thì Nho học có rất nhiều vấn đề nội tại của nó, kiểu như phân biệt " Quân tử và Tiểu Nhân". Khái niệm này hoàn toàn đi ngược lại tư tưởng mọi sinh mệnh đều bình đẳng của triết học cổ châu á, kiểu này hệt như phân biệt giai cấp của đạo Bà la môn vậy. Trong mắt Khổng tử có Quân tử có tiểu nhân, nhưng đạo của thánh nhân theo cổ tư tuởng là tất cả thánh nhân đều dựa theo pháp Vô Vi, đây là tư tưởng được mọi ngừời thừa nhận, nhà Phật thừa nhận, bách gia chư tử thửa nhận, các đạo lớn nhỏ đều thửa nhận. Cái gọi là quân tử chi đạo, hạo nhiên chánh khí là do trong mắt khổng tử còn quân tử và tiểu nhân, tâm còn phân biệt, đặc nặng giai cấp, đặc nặng sự phân biệt giữa người với người, tuy Vua vả các quan rất khoái tư tưởng này nhưng giai cấp nó hiện hữu ( hữu vi) hẳn ra nên nó rời xa các trưởng phái "vô vi" của triết học Châu á . Nhà phật có rất nhiểu kinh kệ hay về tâm phân biệt ví dụ như đoạn này trong kinh Duy-ma-cật :"Lúc ấy, ông Xá Lợi Phất nương oai thần của Phật mà nghĩ rằng : “Nếu tâm Bồ Tát thanh tịnh chắc cõi Phật phải được thanh tịnh, vậy Thế Tôn ta khi trước làm Bồ Tát tâm ý lẽ nào không thanh tịnh, sao cõi Phật này không thanh tịnh như thế ?”. "
vì còn tư tưởng phân biệt nên người ta còn chấp niệm còn chấp nhất ô uế và thanh tịnh mà không xem tất cả pháp hữu vi là mộng huyễn là tàng ảnh, vì tâm còn phân biệt nên không bỏ "pháp hay đạo của mình" Cái khai phóng của nhà phật là pháp còn bỏ được huống chi phi pháp .Nếu nhà Phật dùnh ít kinh kệ dính dáng đến thần thông hơn thì cả nhân loại đã tiếp nhận đạo phật rồi, người hiện đại không tin phép thuật,ma pháp, thần thông... nhưng có những ý cảnh rất hay như một vị đốt tay mình rồi mọc vì nhận ra tính vô thường giả tạo" thân này không phải thân ta" , những ý cảnh này đuợc học giả phương tây nghiên cứu rất kĩ