Ảnh: HM
Bài viết của tác giả KIM…SÓC, gửi từ độ cao 10.000m của VNA, trên đường đi công tác Hà Nội. Cảm ơn bạn Sóc.Bạn thân mến!
Kể từ khi bạn rời quê hương xứ sở, mình ít dịp được chuyện trò cùng bạn. Lúc chat thì bạn ngủ, mình thức, bên bạn đi làm thì bên mình đã vào đêm.
Hôm nay nhân tiện đưa con đi luyện chữ, mình ngồi ngoài vỉa hè uống ly trà và nhớ đến bạn. Không biết nơi ấy, con bạn có đi luyện chữ để thi vở sạch chữ đẹp không?
Hẳn bạn nhớ cuốn “Con cái chúng ta giỏi thật” của nhà văn Thổ Nhĩ Kỳ Azit Nexin không. Hồi xưa chúng ta cùng đọc và cười bò, thấy chuyện nước Thổ sao giống chuyện xứ ta đến thế.
Nào là chuyện các thày cô giáo cho học sinh học tủ để thanh tra giáo dục xuống dự giờ, lũ học sinh thơ dại trả lời lệch “tủ” gây nên bao tình huống dở khóc dở cười. Nào là chuyện ông bố bà mẹ nào cũng xạo rằng ngày xưa mình học giỏi nhất lớp, quá khứ huy hoàng thế nào. Lũ trẻ con đánh nhau to vì “bố tao mới là nhất”, bạn có nhớ không?
Tám một hồi chẳng nhớ định viết cái gì. À, hôm nay định kể chuyện Việt Nam, bây giờ con cái chúng ta giỏi thật.
1 – Phụ huynh rủ nhau đi học thêm.
Đây là chuyện hoàn toàn nghiêm túc, có lẽ chỉ xứ mình mới có. Con mình vào lớp 1 năm ngoái. Một buổi tối, điện thoại réo vang, phụ huynh gọi nhau í ới hỏi cách làm bài tập toán về nhà của mấy đứa lớp 1.
Trong lúc một chị phụ huynh hết sức dịu dàng nói trên điện thoại hỏi có biết cách làm không, thì chồng chị ấy, một ông tiến sĩ đứng ngoài hét to: tôi đã nói bà là phải giải theo bài toán hệ thập phân, đáp số là 70,85. Thằng con cả học lớp 8 của chị cũng hét theo: bố không biết gì cả, làm theo phương trình 2 ẩn số.
Mình thú thật mình không biết làm, và khuyên chị gọi hỏi cô giáo.
Một lúc sau lại 1 cú điện thoại nữa, mình lại khuyên gọi hỏi cô giáo. Đến cuộc thứ 3 thì không hay rồi, cô giáo mà tiếp phone của 70 cháu thì không hiểu gia đình cô sẽ ra sao.
Với tư cách là trưởng ban phụ huynh, mình đã viết ngay email gửi các bậc cao niên rằng: “Chúng ta không nên làm phiền cô giáo nữa. Chúng ta sẽ tổ chức lớp học thêm cho phụ huynh., đề nghị ghi danh. Tôi xin chịu trách nhiệm”
Mình quên chưa nói rằng, lớp học ở xứ đó chỉ có 25 em bé thì ít quá, ít cơ hội giao lưu. Thế là không bằng xứ ta rồi, lớp con mình 70 bé lận, học chung trong phòng 30 m2 nên tình cảm học trò gắn kết nhau.
Nhờ có mình lập lớp phụ đạo cho học sinh, cuối cùng, thi hết lớp, lớp con mình đều đạt học sinh xuất sắc.
Ở xứ bạn ở làm gì có thành tích tuyệt đối thế phải không bạn?
2 - Gấp máy bay đuôi rời.
Năm nay con mình học lớp 2, hôm rồi cháu phải làm bài tập để thi học kỳ môn kỹ thuật gấp máy bay đuôi rời. Con mình không biết làm, bà nội, rồi tới mẹ nhìn sách để dạy theo cũng không sao làm được. Ông nội tức quá kêu : Để tôi làm, hơn 1 tiếng ông cũng không làm xong.
Cả nhà bó tay, kêu chờ bố nó về, bố nó dân kiến trúc, tưởng tượng không gian giỏi, chắc chắn sẽ làm được. Chàng kiến trúc sư loay hoay trong không gian ba chiều, rồi áp dụng cả phối cảnh, đo đạc, thử đi thử lại, rồi mất sáu tờ giấy màu, cũng đành bó tay.
Lên mạng seach có video hay hướng dẫn cách làm không thì phá ra cười. Cả một núi comment, ý kiến của các vị phụ huynh có chung niềm đau khổ gửi về từ khắp xó xỉnh về một chuyện đơn giản.
Xin trích mấy comment ấn tượng:
o Cô giáo của con em (đang học lớp 2) yêu cầu về làm bài gấp ” máy bay đuôi rời”, em loay hoay gấp được 6,7 bước rồi tịt luôn không biết nữa bác nào biết hướng dẫn cho em với. Em xin cảm ơn trước.
o Cả nhà tôi đều pó tay. Không hiểu mấy ông trên bộ giáo dục, cái đầu nghĩ gì mà bắt học sinh lớp 2 làm máy bay lạ này. Chắc các lão hết việc rồi chăng.
o Tôi đọc sách giáo khoa hướng dẫn mà còn không hiểu nổi cách nào gấp hình 7 ra được hình 8, làm sao con tôi 7 tuổi làm được?!!!
o Mấy lão tiến sĩ giấy chỉ biết ngồi trên hành hạ con trẻ, viết sách cũng không ra hồn. May quá, mình mò ra được clip này, thấy xuất xứ trên youtube từ xứ tư bản giãy chết, mình đã chia sẻ cho các phụ huynh khác để hướng dẫn con làm.
o Hai vợ chồng tôi thức cả đêm cũng không sao gấp được. Thế là đành “nghĩ” thêm thằng cu khác, liệu nó có thông minh hơn. Kết quả là gấp đống chăn màn đã nhầu nhĩ.
Mình ngồi vỉa hè chờ con ra, cháu đi luyện chữ bạn ạ. Chữ nào chữ đó phải giống nhau mới gọi là đẹp. Chứ như bên xứ bạn, thế là không được đâu.
3. Vĩ thanh
Thôi viết vội vài dòng cho bạn. Con mình ra rồi, hai mẹ con mình phải đi ăn nhẹ rồi còn chạy sô học thêm 1 cua nữa, nên dừng bút bạn nhé
Chúc bạn và cháu một ngày vui vẻ. Giờ chắc 7 giờ sáng bên đó, bắt đầu một ngày mới rồi.
Bạn nên rủ con bạn đi học thêm đi. Ở xứ mình nhà nhà học thêm, người người học thêm đấy, chứ con bạn suốt ngày chơi với thiên nhiên là mình lo, lo lắm. Bạn nên làm theo mình, sắp tới ngày 1-6 rồi, có 3 tháng nghỉ hè. Mình đang lên lịch học hè cho con đây.
Con cái chúng ta giỏi thật bạn ạ. Các nước khác nghỉ hè là con nít lên kế hoạch cho bố mẹ đi chơi. Xứ mình thì lớp học hè vẫn đông nghịt kể từ khi ve sầu kêu đến lúc lột xác, cuốc kêu, cuốc chết, con cháu vẫn ê a trong lớp như con cuốc cuốc thuở nào.
Phải học như thế mới có chỗ để chứa đống kiến thức Bộ giáo dục đã soạn ra. Con học, bố mẹ học, học ngày đêm, học qua hè mà chưa bao giờ hết lượng sách giáo khoa của bộ in ra, rồi được sự sáng tạo học thêm của các thầy cô vì đông lương ít ỏi đã nghĩ ra cách “kêu gọi” các em tới lớp.
Bộ giáo dục VN giỏi thật, con cái chúng ta giỏi thật, thế mà có mỗi anh Ngô Bảo Châu lại phải nhập quốc tịch Pháp, rồi sang Mỹ, mới thành người. Lạ thật đó.
Thân chào bạn
Kim Sóc 1-6-2012
Video Clip của bác laoanmay gửi tặng các cháu nhân ngày 1-6. Chúc các cháu thực hiện tốt vài lời bác Hồ dạy.