Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012

Tin vào lãnh đạo

Trần Đình Hoành

Chào các bạn,

Trong Olympic có môn thi đua ngựa, và trong các vòng đua ngựa có một vòng nhảy vượt qua các chướng ngại vật. Đây là vòng đua thử thách khả năng lãnh đạo của người cưỡi ngựa hơn là kỹ năng nhảy của ngựa.

Trường đua là một nơi rất lạ với các chú ngựa trong cuộc thi. Đây là lần đầu tiên các chú được chạy trong trường đua, để thi. Cho nên các chú không có gì quen thuộc trên đường đi, tất cả đều lạ. Các chướng ngại vật trên đường không những là mới lạ, mà tại một vài chướng ngại vật các chú hoàn toàn không thấy được bên sau các chướng ngại vật là gì—là đường đi như phía trước, hay là miệng vực thẳm… Mà khi một chú ngựa không thấy được điều gì bên sau chướng ngại vật như thế, chú có thể lo sợ và bị chồn chân.

Những lúc đó lòng tin của chú ngựa đối với nài là điều rất quan trọng. Người nài phải có được lòng tin của ngựa trước đó, và ngay lúc đó phải biết cách làm cho ngựa thêm vững tin vào mình, để có thể hăng hái “nhắm mắt” nhảy qua bức tường mà không biết bên kia có nguy hiểm gì chờ đợi không.

Một con ngỗng trời bay dẫn đường cũng cần được cả bầy ngỗng tin tưởng để bay theo nghìn dặm như thế.

Đó cũng là căn bản của lãnh đạo trong tương quan của con người: Lãnh đạo phải làm cho mọi người tin vào mình, khi cần thì có thể làm cho mọi người bình tĩnh và hăng hái “nhắm mắt đưa chân” theo mình, vì mọi người tin mình sáng suốt và yêu họ đủ bảo vệ họ, chăm sóc họ, không đưa họ vào nơi nguy hiểm bao giờ.

Lòng tin đó đối với lãnh đạo là kết quả của sự thành thật của lãnh đạo, tình yêu của lãnh đạo, và tầm nhìn sáng suốt, nhìn xuyên mọi vấn đề, đoán sự như thần của lãnh đạo. Nói ngắn gọn là lãnh đạo có tâm và có tài.

Người có tâm và có tài thì được mọi người tin là có thể dẫn họ phóng qua mọi trở ngại để tiến đến vinh quang. Vì thế mà họ sẽ phóng qua mọi trở ngại để tiến đến vinh quang.

Chúc các bạn một ngày tâm tài.

Mến,