Vủng Tàu – Cap Saint – Jacques – my memories
Mổi khi Tết tới gia đình tôi ra Vủng Tàu thăm Bác tôi . Bác tôi bây giờ đả ra người thiên cổ . Tôi trở về Vủng Tàu , nghe sóng biển thì thầm kể chuyện ngày xưa …
Máu tim ta tuôn ra làm bể cả
Mà sóng lòng rần rật như mây trôi
Sóng lòng ta tràn lan ngoài xứ lạ
Dâng cao lên, cao tột tới trên trời.
Ôi ta đã mửa ra từng búng huyết
Khi say sưa với lượn sóng triền miên
Khi nhận lấy trong thâm tâm cay nghiệt
Giọng Hờn đau trăm vạn nỗi niềm riêng.
Ta muốn níu hồn ai đương hiển hiện
Trong lòng và đang tắm máu sông ta
Ta muốn vớt ai ngoài sóng điện
Để nhìn xem sắc mặt với làn da.
Ôi ngông cuồng! Ôi rồ dại rồ dại!
Ta đi thuyền trên mặt nước lòng ta
Ôi ngông cuồng, ôi rồ dại, rồ dại
Ta cắm thuyền chính giữa vũng hồn ta.
Biển hồn ta , Hàn Mặc Tử
Tôi đi xe từ Sài Gòn ra Vủng Tàu
Bạch Dinh
Bạch Dinh xin xem “ Hoàng Triều Cương Thổ – đi ngược giòng thời gian “
ăn trưa
Đình thắng Tam
Chùa Linh Sơn
từ sân thượng chùa tôi nhìn thấy một nhà cổ , cách chùa khoảng 2 cây số . Tôi đi bộ tới .
Nhà cổ
Tối ngồi đây uống trà nhìn trăng
Bóng hằng trong chén ngả nghiêng,
Lả lơi tắm mát làm duyên gợi tình.
Gió đùa mặt nước rung rinh,
Lòng ta khát tiếng chung tình từ lâu.
Uống đi cho đỡ khô hầu,
Uống đi cho bớt cái sầu miên man.
Có ai nuốt ánh trăng vàng,
Có ai nuốt cả bóng nàng tiên nga.
uống trăng, Hàn Mặc Tử
Người xa xứ luôn nhớ về chốn cũ. Nhớ cảnh. Nhớ người. Làm sao quên được,
Vủng Tàu ơi! Dù ta không còn được sống trên mảnh đất Vủng Tàu chăng nữa nhưng có một điều chắc chắn là Vủng Tàu mãi mãi vẫn còn sống trong ta, trong trái tim bao người xa xứ!
All pictures belong to my personal photo gallery. I used Fuji Fine Pix S9600 , Sony Next -7 and Nokia Lumia 1020
The postcards are from my collection