Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2011

THƯ LUÂN LƯU CỦA CHA GIÀ


Con yêu dấu,
Chắc con có nghe hay đọc về chuỗi Thiên Linh Cái và một lá thơ mà khi nhận được, con phải làm 10 phó bản rồi gởi đi 10 địa chỉ khác nhau; nếu không, con sẽ nhận lãnh một hình phạt dữ dội nào đó. Lá thư này cũng vậy, ta muốn con phải làm 10 phó bản và gởi đi cho 10 người thân nhất. Tuy nhiên, nếu con không làm như thế, ta sẽ không có một hình phạt nào. Trong ta, chỉ có thương yêu và khen thưởng. Với con, ta chỉ muốn chia sẻ cái nồng ấm và thanh bình, là số phần duy nhất ta dành cho con.
Ta cũng không xa lạ gì với con. Nhiều tôn giáo, nhiều sắc dân, nhiều phong tục đều có nhiều tên khác nhau để gọi ta. Nào là Thương Đế, Thiên Chúa, Allah, God, Đấng Tối Cao, Đấng Tạo Hóa, Ông Trời, Tinh Thần Vĩnh Cửu, v.v... nhưng thực ra, ta chỉ thích cái tên đơn giản là cha già. Và dù bận rộn đến đâu trong cuộc sống xô bồ, ta cũng muốn con ngồi ra chỗ vắng, bỏ 10 phút nghe lời ta trong lá thư này. Bởi vì ...
Ta nghe tiếng than khóc của con.
Nó bay đi trong đêm tối, qua bao nhiêu vì sao, bao nhiêu tầng vũ trụ để lên tận đỉnh trời, vào trong trái tim ta. Ta đã đau đớn vô cùng mỗi lần nghe tiếng kêu gào của con thỏ khi bị sập bẫy, của con chim khi bị tên đạn, của đứa trẻ thơ khi bị đau yếu. Và dĩ nhiên, ta cũng đã nghe lời than khóc của con. Hãy bình an. Hãy tĩnh lặng với chính mình.
Bởi vì ta sẽ đỡ nhẹ cho con niềm khổ đau này và bởi vì ta đã biết lý do cũng như giải pháp cho con.
Con than khóc cho những ước mơ thời thơ ấu giờ đây đã tan biến theo tháng ngày.
Con than khóc cho những tự tin thời mới lớn giờ đây đã bị những thất bại tàn phá.
Con than khóc cho bao nhiêu tiềm năng, cơ hội bị đổi chác để yên thân.
Con than khóc cho cái cá tính độc đáo đã bị dày vò bởi thị phi của thiên hạ.
Con than khóc cho cái thân thể khỏe đẹp giờ đã suy sụp vì những lựa chọn sai lầm.
Con nhìn lại con với tất cả khinh bỉ, ghê sợ và con quay mặt đau đớn mỗi lần soi gương. Ai đã lấy mất đi cái khuôn mặt ngây thơ tươi tắn, cái đầu óc bén nhậy, cái xử thế hào phóng? Ta biết rõ lý lịch của tên trộm này. Con có biết?
Ngày nào con nằm dài trên đồi cỏ xanh, nhìn lên những lâu đài xây bằng đám mây trắng và nghĩ đến những lâu đài đích thực mình sẽ xây cho gia đình.
Ngày nào con say sưa đọc lời hay ý đẹp của bao nhiêu bậc tiền nhân và tự nhủ mình đã thu thập đủ khôn ngoan để bước đi vững chãi trong cuộc đời.
Ngày nào con đi giữa thiên nhiên vĩ đại, tin tưởng rằng chung quanh con lúc nào cũng chứa đầy những thanh bình mầu nhiệm.
Con có biết ai đã gieo đặt vào trong con những ước mơ và hy vọng đó không? Con không biết.
Con không nhớ được cái phút giây con ra khỏi lòng mẹ và ta đã đặt tay ta lên trán con, đã nói nhẹ vào tai con những lời ân phúc? Đó là bí mật giữa ta và con. Con không nhớ?
Tháng năm đã tiêu hủy đi những trí nhớ của con, bởi vì đầu óc con đã bị xâm chiếm bởi sợ hãi và nghi ngờ, bởi âu lo và ân hận, bởi ghen tị và nhỏ nhen. Nó không còn chỗ cho những trí nhớ êm đẹp và thương ái.
Nhưng hãy lau khô dòng lệ. Ta đang ở với con và giây phút này là một bắt đầu tinh khôi cho đời con. Tất cả những gì đã qua, đã xảy ra ... hãy chôn sâu chúng vào huyệt sâu. Chúng đã chết.
Ngày này, con sẽ trở về từ cõi chết. Hôm nay là ngày sinh nhật mới của con. Những gì đã qua thuộc về kiếp trước. Như trong một vở kịch, đó chỉ là màn tập diễn. Lần này, bức màn nhung sẽ thực sự kéo lên. Lần này vở tuồng sẽ thực sự bắt đầu. Thiên hạ sẽ chăm chú coi và sẽ tán thưởng. Lần này con không thể thất bại.
Hãy thắp lên những ngọn nến. Hãy cắt bánh ra. Hãy rót đầy ly rượu. Lần này, con sẽ bay cao. Lần này, không ai có thể níu kéo trì trệ con dưới vũng bùn.
Con có cảm thấy tay ta đang đặt trên trán con?
Con có nghe lời ta thì thầm về bí mật ta đã nói cho con nghe ngày sinh nhật trước. Bí mật mà con đã quên? Hãy nghe ta lập lại.
CON LÀ MỘT SÁNG TẠO NHIỆM MÀU NHẤT CỦA TA. Đó là những ngôn từ đầu tiên con nghe khi ra khỏi lòng mẹ. Rồi con khóc. Rồi mọi người cùng khóc. Những giọt nước mắt của hạnh phúc.
Nhưng con đã không tin lời ta ... và những năm tháng kế tiếp, không gì có thể khiến con thay đổi cái nghi ngờ này. Làm sao con có thể là một phép mầu khi con đã vụng về thất bại trong những công việc cỏn con nhất? Làm sao con có thể là một phép mầu khi bao nhiêu là nợ nần đang đè nặng trên vai con và mỗi đêm con kinh sợ khi nghĩ đến cơm áo cho tương lai?
Ta đã gởi đi không biết bao nhiêu là tiên tri, thánh nhân và siêu nhân để lập lại lời ta về nhiệm mầu mang tên con. Rằng con chính là một hiện thân của ta. Rằng con có đủ quyền năng để cai trị muôn loài, vá sông lấp biển và tạo dựng những công trình vượt quá trí tưởng tượng của bao thế hệ.
Nhưng con không tin ai. Con đốt cháy cái bản đồ vẽ đường hạnh phúc, con bỏ mất cái bằng khoán ban cho người nhận niềm vui thanh nhàn, con thổi tắt những ngọn nến thắp sáng con đường hoan lạc hiền hòa. Rồi con vấp ngã, con lạc lối, con run sợ trong bóng tối của hèn nhát và tự kỷ. Con rơi vào một địa ngục do chính con tạo nên.
Dĩ nhiên, con la khóc, con chửi bới cái định mệnh xấu xa của mình. Con không chấp nhận trách nhiệm của mình, rằng chính những ý nghĩ nhỏ nhoi và những hành động lười biếng của con là những nguyên nhân cho những hậu quả gặt hái. Con tìm một con dê tế thần để đổ lỗi.
Con đổ thừa cho ta. Con than rằng những thiếu sót, những hèn mọn, những cơ hội lỡ, những thua lỗ ... là do một định mệnh mà ta đã sắp sẵn cho con.
Con không thể nào sai hơn.
Để ta tính cho con. Trước hết là những thiếu sót bất hạnh của con. Ta đồng ý rằng nếu con không đủ dụng cụ làm sao con có thể xây một đời mới?
Nhưng hãy kiểm điểm. Con có bị mù lòa? Không, cả trăm ngàn tế bào thị giác ta đã đặt vào mắt con đã giúp con vui hưởng cái hùng vĩ của núi đồi biển cả, cái tuyệt mỹ của ngàn cánh hạc trên lá đỏ rừng thu, cái tinh khiết của tuyết trắng đêm sao, cái môi cười của một tình nhân ngàn kiếp. Hãy đếm một ân phúc.
Tai con có điếc? Không ... 24,000 sợi dây âm thanh ta đặt vào tai con đã rung động những lời thì thầm của sóng biển trên ghềnh đá, của chim hót chào bình minh, của tiếng trẻ cười đùa ngoài công viên, của bài tình khúc trên phím dương cầm. Hãy đếm hai ân phúc.
Miệng con có câm? Không ... chỉ có một sinh vật trên trái đất này có khả năng dùng lời nói để dịu nhẹ người giận dữ, để nâng cao tinh thần người yếu đuối, để khen thưởng người thành công, để dậy dỗ người ngu dốt, để bày tỏ tình yêu thơ mộng. Hãy đếm ba ân phúc.
Tay chân con có tê liệt? Không ... Con không phải là một cây thông bị chôn chặt vào mảnh đất nhỏ, chịu đựng những mưa gió hàng ngày. Ta đã đặt cho con hơn 500 bắp thịt, 200 khúc xương và 10 cây số dây tủy thần kinh để con có thể chạy nhảy, viết lách, luân vũ và vuốt ve. Hãy đếm bốn ân phúc.
Tim con có mạnh khỏe? Con có biết ta đã đặt 100,000 cây số mạch máu lớn nhỏ khắp châu thân con với một cái bơm có nhịp đập hơn 36 triệu lần mỗi năm, không hề sai trật. Hãy đếm năm ân phúc.
Da con có bị ghẻ hủi? Thời gian có thể làm hao mòn và rỉ sét mọi sắt thép, nhưng da con là một sáng tạo diệu kỳ. Nó tái sinh liên tục, tế bào mới thay thế tế bào chết thật tự nhiên. Hãy đếm sáu ân phúc.
Rồi lá phổi của con? Bao nhiêu triệu lít dưỡng khí đã được lọc tươi mội năm? Và bộ máy tuần hoàn của con? Mỗi một giây, hơn hai triệu tế bào máu được thay thế. Hãy đếm mười ân phúc.
Trí óc con có bình thường? Con vẫn còn suy nghĩ tính toán được? Hãy đếm ngàn ân phúc. Bởi vì đây là bộ máy tinh vi hiện đại nhất của vũ trụ này. Chỉ với hai kí lô nặng, ta đã đặt vào đó 13 tỉ tế bào và hơn ngàn tỉ tỉ ký ức, dữ kiện hồ sơ. Con đã dự trữ trong đó tất cả mọi tiếng động, mọi mùi vị, mọi hình ảnh, mọi cảm nhận từ ngày con sinh ra. Và con sẽ tái nhận bất cứ một kỷ niệm nào trong quá khứ chỉ bằng một chớp mắt. Không một máy điện toán nào, bây giờ hay ngàn kiếp sau, có thể so sánh với trí óc con. Không một kỳ quan nào của thế giới, từ khai thiên đến tận thế, có thể tuyệt kỹ như trí óc này.
Và hơn hết, trái tim con có rung động? Con có cảm thấy tình yêu đang bàng bạc khắp nơi, hay con thấy một cô đơn lạnh buốt đang vây kín?
Ta nói cho con thêm một bí mật về tình yêu. Rằng tình yêu đích thực là một tình yêu không đòi hoàn trả. Yêu là cho đi, là trao gửi hoàn toàn, mà không cần biết sẽ nhận lại những gì. Bởi vì luồng điện yêu thương không vị kỷ, không điều kiện, mới đủ tinh khiết để lọc sạch tim con và mang đến cho chính con, không phải người nhận, một thanh bình tuyệt đối. Hãy đếm ân phúc bằng triệu lần.
CON LÀ MỘT SÁNG TẠO NHIỆM MẦU NHẤT CỦA TA. Con có nghèo như con nghĩ? Hãy đếm lại tài sản của con. Hãy đếm lại vài ân phúc mà ta vừa kể. Và hãy tự hỏi. Có một nhà tỉ phú nào trên thế giới này mà không trao đổi hết gia tài của họ để hưởng thêm những ân phúc đó trước giờ nhắm mắt?
Như vậy, con đã hiểu cái bí mật đầu tiên của hạnh phúc và thành công = đó là con có đầy đủ dụng cụ và khả năng để xây dựng một nền móng cho tòa lâu đài của đời con.
Hãy đếm những ân phúc và hiểu rằng con là một sáng tạo nhiệm mầu nhất của ta. Không hiểu và cảm nhận được nguyên lý này, con sẽ không bao giờ có thể trở về từ cõi chết mòn hiện tại.
Và ngay cả nếu con đang thiếu hụt vật chất, hãy nhớ rằng ... người nghèo không phải là người có ít, mà là người muốn nhiều ... rằng an sinh thực sự không do những của cải con có mà do những của cải con không cần. Những thiếu hụt thua kém mà con nghĩ làm con thất bại, thực ra, chỉ hiện hữu trong đầu óc con.
Hãy đếm lại những ân phúc của mình. Đếm thật kỹ. Ghi thật rõ. Đừng bao giờ quên chúng.
Bây giờ con hãy nhận thêm nguyên lý thứ hai. Hãy tuyên dương cái hiếm quý và độc đáo của mình.
Bao lâu nay con đã hủy diệt lần mòn đời con với những tự kỷ, những mặc cảm, những bi quan. Con không thể tha thứ cho chính con những lầm lỡ, những thất bại, những yếu đuối. Thế nhưng có bao giờ tự hỏi là tại sao ta sẵn sàng tha thứ tất cả tội lỗi, sai trật của con mà con lại không thể tự tha thứ cho chính mình? Ta nói cho con nghe bí mật này.
Con là một báu vật của ta bởi vì cái hiếm quý và độc đáo của con.
Con thử nghĩ tại sao bức tranh Mona Lisa của DaVinci, 9 hợp tấu khúc của Beethoven, vở kịch Romeo and Juliet của Shakespeare... là những tuyệt phẩm vĩ đại. Bởi vì chúng độc nhất vô nhị. Không thể có một tác phẩm nào so sánh nổi. Con cũng vậy. Từ khai niên lập địa, ta đã gọt nắn ra hơn 70 tỉ người, có con người nào hoàn toàn giống con hay không? Và ngàn năm sau, cho đến khi tận thế, hãy tin rằng sẽ không ai hoàn toàn giống con, từ tinh thần đến vật chất, sẽ bước đi trên cùng mặt đất này.
Con là một sáng tạo hiếm quý và độc đáo nhất của ta.
Vậy mà con không hề biết hay cảm nhận sự thật này. Con có biết về sự kết hợp kỳ diệu của đời con? Rằng trong 400 triệu tinh trùng từ cha con, chỉ có một con tinh trùng là sống sót trong chặng hành trình nối liền với âm trứng của mẹ con. Cái con tinh trùng độc nhất ấy là mầm mống của đời con. Hơn 300 ngàn triệu tỉ tinh trùng, ta đã tạo dựng hoàn toàn khác biệt. Ta độc đáo thêu dệt con bằng cả ngàn triệu DNA thật đặc biệt.
Vậy mà con đã đánh giá con quá thấp khi gia tài ta cho con quá lớn?
Tệ hơn nữa, con còn nghe những dèm pha chê bai của những tiểu nhân quanh con ... và con đã tin lời họ. Tại sao?
Ngày hôm nay, con hãy tuyên dương thật hào hùng cái hiếm quý và độc đáo của mình. Đừng dấu diếm chúng trong bóng tối. Hãy phô diễn cho toàn thế giới. Đừng đi theo những bước đi của đám đông, đừng nói theo những lời nói của dư luận, đừng gắng làm một người tầm thường. Đừng bao giờ bắt chước. Nhưng kẻ bắt chước luôn luôn thua kém người mẫu vì phó bản không bao giờ so sánh nổi với nguyên bản. Hãy ngẩng cao đầu và cười hãnh diện với con người hiếm quý và độc đáo của mình.
Bây giờ con đã nhận hai nguyên lý. Thứ nhất, nhớ đếm những ân phúc hằng ngày. Thứ hai, luôn luôn phô trương cái độc đáo của mình.
Hai điều đó đã giúp con thấy rằng con không bị trì trệ vì thiếu sót dụng cụ hay vì con quá tầm thường.
Bây giờ đến lời than trách kế tiếp. Rằng con không bao giờ gặp được cơ hội tốt.
Ta nói cho con nghe cái nguyên lý thứ ba về sự thành công. Bao nhiêu người áp dụng cái bí mật đơn giản này đã hưởng nhận hạnh phúc, danh tiếng, của cải và an bình. Nhưng đa số không thích sử dụng nó. Họ đi tìm thành công bằng những con đường tắt, bằng dối trá, bằng tội lỗi ... và họ đợi ma quỷ đem đến cái gọi là MAY MẮN. Họ sẽ đợi và đợi trong thiên thu, như con đã đợi. Và họ sẽ than khóc như con đã than khóc và họ sẽ đổ thừa cho định mệnh, đổ lỗi cho ta.
Nguyên lý này thật đơn giản. Nó ứng dụng hữu hiệu cho mọi lớp người không phân biệt tuổi tác, màu da, chủng tộc hay tôn giáo. Đó là ... nếu con phải đi một dặm đường, hãy cố gắng đi hai dặm. Luôn luôn bước thêm một bước nữa.
Cách duy nhất để thành công trong bất cứ một hoàn cảnh nào, một công việc nào ... là luôn luôn cố gắng vượt quá chỉ tiêu đòi hỏi nơi mình, luôn luôn dâng hiến nhiều hơn, từ sản phẩm đến dịch vụ, từ công việc đến xử thế, bất cứ trong hoàn cảnh nào. Đây là thói quen số một của mọi người thành công. Cách chắc nhất khiến con người trở thành hèn mọn là chỉ làm đủ việc mà con đã được trả lương để làm.
Đừng nghĩ rằng nếu con cho đi nhiều hơn con nhận là con bị lừa gạt. Giống như một quả lắc, con càng kéo về một phía thật xa, quả lắc sẽ dao động qua chiều đối diện gấp chục lần lực đẩy. Nếu ngày nay, con không nhận được phần mình, để càng lâu, phần của con sẽ sinh sôi nảy nở gấp trăm lần.
Nếu con không chịu bước đi một bước nữa, chỉ làm vừa đủ, là con đã tuyên án cho đời con một kiếp sống hèn mọn. Luật nhân quả và thừa trừ luôn luôn tuyệt đối. Trái chín mà ngày nay con hưởng thụ đã hiện diện trong cái nhân con vừa gieo trồng ngày hôm qua. Không bao giờ sai trật.
Luôn luôn bước thêm một bước nữa.
Nếu con nghĩ rằng con đang phục vụ một tên chủ không biết điều, hãy tiếp tục phục vụ hắn. Hãy để ta làm người mang nợ của con. Và ta hứa là ta sẽ trả cho con đầy đủ ... nợ càng lâu, lãi xuất càng tích lũy và con sẽ thụ hưởng toàn vẹn cái tích lũy cấp số của món nợ này.
Ta không thể ban cho con sự thành công... chỉ có con là xứng đáng với trái quả mà con đã gieo trồng.
Hãy bước thêm một bước nữa. Và nhìn lại quanh con. Con đường ngày hôm qua mới mang đầy dấu tích của tự kỷ và ghen ghét, đã trở thành một thảm nhung của bông hoa hạnh phúc và cơ hội. Cái gì đã xảy ra? Thực ra không gì cả, chỉ có chính con đã thay đổi ... Và con là tất cả. Con là niềm sáng tạo nhiệm màu mhất của ta, ta đã nói.
Con nhớ lại ba nguyên lý chưa? Đếm những ân phúc. Tuyên dương cái độc đáo của mình và đi thêm một bước nữa.
Kiên nhẫn với sự tiến bộ của con. Con không thể thực hiện những nguyên lý, sửa đổi lối suy nghĩ của con bằng một chớp mắt. Và con nên nhớ rằng những gì con thu thập bằng cách thức khó khăn nhất là những báu vật mà con sẽ gìn giữ lâu dài nhất; rằng những ai phải tự tạo ra của cải sẽ giữ được lâu bền hơn là kẻ thừa tự.
Và đừng sợ hãi khi bước vào cuộc đời mới. Không một hành trình vĩ đại nào mà không bị vây quanh bởi trắc trở và rủi ro. Kẻ lo sợ sẽ chồn chân và không bao giờ tới đích. Con đã biết con là một phép màu. KHÔNG THỂ CÓ SỢ HÃI TRONG MỘT PHÉP MÀU.
Hãy tự hãnh diện. Con không phải là một tai nạn chợt xảy đến trong một phòng thí nghiệm về đời sống. Con không phải là một nô lệ cho những quyền lực mà con không thấu hiểu. Con là một biểu hiện của tự do tuyệt đối, không tùy thuộc vào một quyền lực nào hay một tình yêu nào ngoài ta. Con là một sáng tạo với một mục đích.
Hãy cảm nhận bàn tay âu yếm của ta. Hãy lắng nghe lời ta thì thầm = Ta cần con ... và con cần ta.
Chúng ta còn phải tái dựng một thế giới mới, còn cần một phép mầu mới. Ta và con đều là những phép màu và giờ đây, chúng ta có nhau.
Ta không bao giờ đánh mất niềm tin vào con từ ngày con sinh ra. Ta không bao giờ đánh mất niềm tin vào con người, từ khi ta hoàn chỉnh chúng hơn 30,000 năm trước. Ta không phải cải thiện những sáng tạo này.
Vì làm sao có thể cải thiện được một phép lạ? Ta đã hãnh diện với những sáng tạo đó, đã ban cho chúng đầy đủ quyền năng để cai trị quả đất này.
Ta cho con quyền năng để suy nghĩ.
Ta cho con quyền năng để yêu thương.
Ta cho con quyền năng để phấn đấu.
Ta cho con quyền năng để sáng tạo.
Ta cho con quyền năng để cười, để nói, để nghe và để cầu nguyện.
Niềm hãnh diện của ta về con không có giới hạn. Con là một kỳ quan tuyệt mỹ, một sinh vật toàn diện. Con có thể thích ứng với mọi khí hậu, mọi hoàn cảnh, mọi khó khăn, mọi thử thách. Chỉ có con là nắm trong tay hoàn toàn cái định mệnh của con mà không cần một can thiệp nào của ta. Chỉ có con là sinh vật độc đáo nhất có thể hành động, không bằng bản năng, mà bằng suy tính và cân nhắc.
Như vậy, ta sẽ nói thêm cho con cái nguyên lý thứ tư về thành công và hạnh phúc ... là ta đã cho con một quyền năng mà ngay cả những thiên thần quanh ta cũng không có.
Đó là quyền năng để lựa chọn.
Với ân phúc này, ta đã nâng con lên một cấp bậc cao hơn cả thiên thần, cả ta, bởi vì thiên thần không thể tự do chọn lựa tội lỗi. Ta cho con được làm chủ hoàn toàn định mệnh của con. Giữa thiên đường và địa ngục, con được tự do uốn nắn con người của chính con theo sở thích của mình. Con có quyền năng để biến cải con trở thành một sinh vật thấp hèn nhất của thế giới hay hoàn chỉnh con người con thành một thánh nhân hòa đồng với thiêng liêng của vũ trụ.
Và ta đã không bao giờ lấy đi cái quyền năng lựa chọn này của con.
Con hãy tự hỏi con đã làm gì với quyền lực ghê gớm này? Hãy nhìn lại con. Hãy nghĩ đến những lựa chọn con đã làm trong quá khứ và hãy nhớ lại những lần con đau đớn quỳ xin cho con được chọn lựa trở lại.
Thế nhưng quá khứ là quá khứ. Bây giờ con đã biết thêm một định luật mới của thành công và hạnh phúc. Đó là con hãy sử dụng cái quyền năng lựa chọn này thật khôn ngoan.
Hãy chọn yêu thương. Hãy xóa bỏ ghen ghét.
Hãy chọn sáng tạo. Hãy xóa bỏ hủy diệt.
Hãy chọn tiếng cười. Hãy xóa bỏ lời than khóc.
Hãy chọn phấn đấu. Hãy xóa bỏ tinh thần chủ bại.
Hãy khen, đừng chê.
Hãy cho, đừng ăn cắp.
Hãy tăng trưởng, đừng mục rữa.
Hãy hành động, đừng lười biếng.
Hãy cầu nguyện, đừng nguyền rủa.
Nói tóm lại, con hãy chọn sự sống, đừng nghĩ đến cái chết.
Bây giờ, con đã thấu hiểu được rằng những gì con cho là bất hạnh, đều là tự con tạo dựng, bằng những suy nghĩ và hành động của chính con trong quá khứ. Những ân phúc mà ta đã giao cho con, cùng với những quyền năng, đã quá lớn và quá nhiều cho bản thân nhỏ bé của con. Để xứng đáng, con phải tăng trưởng, phải khôn ngoan hơn. Những trái ngọt cây lành của mặt đất này sẽ hoàn toàn là phần thưởng dành cho con.
Con không phải chỉ là một sinh vật, con phải là một con người đúng nghĩa.
Khả năng con không có một giới hạn nào. Có một sinh vật nào đã tự gây ra lửa? Có một sinh vật nào đã làm chủ trọng lực, đã bay thấu trời cao, đã chiến thắng bệnh tật và khí hậu?
Đừng bao giờ đánh giá quá thấp khả năng của con.
Đừng bao giờ an phận sống trong đống rác của loài người.
Từ nay, đừng bao giờ che đậy tài năng của mình. Và đừng trì trệ. Con có nhớ đứa trẻ hay nói "đến khi ta lớn", rồi khi hắn lớn, "đến khi ta lập gia đình", rồi sau đó, "đến khi ta về hưu". Ngày hắn về hưu, hắn sẽ nhìn lại con đường hắn đã đi qua, hắn sẽ chỉ thấy một cánh đồng hoang vắng tàn tạ với những ngọn gió lạnh buốt châu thân. Và hắn sẽ than tiếc tại sao hắn đã bỏ lỡ cả một cuộc đời.
Hãy vui hưởng ngày hôm nay ... rồi ngày mai. Con đã trở về từ cõi chết. Con đã làm một phép lạ cho thế giới.
Đừng bao giờ tự kỷ. Mỗi ngày sẽ là một niềm vui mới, một thử thách mới.
Con đã được tái sinh. Hãy nhớ ngày sinh nhật mới này. Nhưng như lần trước, con vẫn toàn quyền chọn lựa cho cuộc đời mới của con, hoặc hạnh phúc hay tuyệt vọng, hoặc thành công hay thất bại. Một chọn lựa hoàn toàn của chính con. Ta chỉ có thể đứng nhìn, như lần trước với tất cả hãnh diện, hay buồn rầu.
Và luôn nhớ bốn định luật của hạnh phúc và thành công.
Đếm những ân phúc.
Tuyên dương cái độc đáo của mình.
Bước thêm một bước nữa.
Và khôn ngoan với những lựa chọn trong đời sống.
Sau cùng, một sợi dây để nối liền những nguyên lý trên. Đó là hãy sống và làm tất cả mọi sự với yêu thương ... yêu thương cho chính con, yêu thương cho tha nhân và yêu thương cho ta.
Hãy lau khô những dòng lệ. Hãy nắm tay ta và đứng cao người lên. Hãy để ta cắt đứt những dây rợ đã trói buộc đời con.
Ngày hôm nay con đã nhận lãnh lời tuyên cáo của ta.
"CON LÀ MỘT SÁNG TẠO NHIỆM MÀU NHẤT."
Với tất cả thương yêu,


CHA GIÀ


P.S. Nếu con đọc lá thư này mỗi tối trước khi đi ngủ, trong 30 đêm liên tiếp, ta hứa sẽ ban cho con một phần thưởng thật ngạc nhiên và thật tuyệt diệu.
(Xin phổ biến lá thơ nếu thích và xin ghi chú rõ là bản dịch từ Og Mandino và xuất xứ từ http://www.gocnhinalan.com/)
bản dịch từ Og Mandino