Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

Lê Quang Tiến – FPT

Anh Lê Quang Tiến – FPT sinh ngày 27/03/1958, học sinh chuyên toán A0 -Đại học Tổng hợp Hà nội.

Anh Tiến đã từng đoạt giải nhì Toán quốc tế năm 1975, tốt nghiệp ngành Toán, Đại học Tổng hợp Kishinhop (Liên Xô cũ), thành viên sáng lập FPT, hiện tại là phó chủ tịch HĐQT, phó TGĐ FPT.



Anh lê Quang Tiến - FPT
Anh lê Quang Tiến – FPT

Anh Lê Quang Tiến là một con người có rất nhiều phẩm chất đặc biệt  rất khó bắt chước như:

Tính thực tế: anh rất ghét bệnh hình thức. Chính vì vậy anh không bao giờ tham dự cuộc họp nào mà anh nhận thấy anh không có vai trò, nếu cần xã giao anh chỉ ngồi không quá 5 phút. Có lần anh đã thẳng thắn nói rằng anh không bao giờ nhận bất cứ việc gì nếu anh bị người khác sỏ mũi (hoặc anh không có quyền quyết định). Đây là một đức tính bù đắp rất tốt và tạo sự cân bằng cho những hoài bão, ước mơ lớn của anh Trương Gia Bình. Để chống bệnh hình thức anh có câu nói nửa đùa nửa thật rằng: “Từ khi phát minh ra đồng tiền, người ta không cần phải nói cám ơn”.
Hiểu biết rộng: thực ra, những người hiểu biết rộng như anh không phải hoàn toàn không có, nhưng cái đặc sắc của anh ở chỗ, cái anh biết thì rất ít người biết. Nghe nói, anh toàn dụ Việt Trung cá độ về những điều zích zắc trong luật chơi Golf để khỏi phải mang theo ví trả tiền sân.
Tin tức của anh rất chính xác: chúng ta có thể thông báo với anh bất cứ thông tin gì, nhưng hãy dè chừng, vì anh có thể kiểm tra lại thông tin đó trong vòng 5 phút. Anh cũng hay sử dụng ưu thế này để lấy tiền của mấy chú hay ba hoa.
Hết sức rạch ròi giữa công và tư: chính nhờ phẩm chất này mà anh Sáu đã tin tưởng giao cho anh giữ toàn bộ tiền của FPT.
Nhìn mọi vấn đề hết sức đơn giản: anh là nỗi kinh hoàng của những cán bộ không biết cách trình bầy vấn đề một cách ngắn gọn, dễ hiểu.
Nhớ rất lâu: Anh có trí nhớ tuyệt vời. Nếu có ai đó lỡ làm việc sai trái để anh phát hiện thì tốt nhất nên chuyển cơ quan khác.
Phịa chuyện cực tài: đây có lẽ là một phẩm chất khó bắt chước nhất. Trung tâm chuyện của anh bao giờ cũng là một nhân vật mà ai cũng quen biết. Nét mặt tỉnh bơ, anh phịa chuyện lưu loát cứ như vừa mới được chứng kiến và tất nhiên ngoài nhân vật chính trong câu chuyện ra thì ai nghe cũng tưởng là chuyện thật.
Nói chung anh là một người cởi mở, dễ gần. Những cán bộ trẻ có cơ hội gần gũi anh đều được chỉ bảo và hỗ trợ chu đáo để trở thành những cán bộ thành đạt.

Xem thêm: Sự khác biệt giữa giáo dục Việt Nam và Mỹ