Thứ Hai, 9 tháng 5, 2016

Tại sao chúng ta lại hay nói xấu và phán xét người khác?

Tại sao chúng ta lại hay nói xấu và phán xét người khác?
Lời Viet-bao.de: Đọc xong bài này, muốn đi mua một số GƯƠNG, để một nhóm người hay đi nói xấu người khác, soi vào để Tự Nhận Ra Bản Thân là ai. Đã không làm được gì cho xã hội, tự cho mình là người có văn hóa, mà cất tiếng lên là chê bai người khác, không thấy được tội lỗi và việc làm của mình. Lời Phật đã dậy:
Muốn phá tan phiền não
Hãy trừ tâm thị phi
Thương ghét chẳng để lòng
Nằm thẳng, đôi chân nghỉ
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT.
——————————————–
Trong cuộc sống, khi ngồi lại với nhau để nói chuyện, chúng ta thường khoe mọi điều tốt của mình, và sau đó là nói về điều xấu của người khác. Người hay nói xấu người khác thì hầu như không nói về cái xấu của mình.
Vì lòng kiêu ngạo, họ muốn mọi người thấy bản thân mình là trong sạch hơn người khác, và vì không có lòng thương xót, nên họ nhiều chuyện, đem mọi tật xấu của người khác ra mà bới móc, lăng mạ để làm trò cười, mua vui cho bản thân. Điều đó thật không nên chút nào, chúng ta không nên nói xấu phán xét, hay đừng lên án và phỉ báng, sỉ nhục người khác, cho dù họ vô cùng xấu xa và tội lỗi.
Nếu chúng ta nói xấu, phán xét, và sỉ nhục người khác, thì có một ngày họ sẽ nói xấu, phán xét và sỉ nhục lại chúng ta. Bởi vì lòng dạ con người hẹp hòi và bản xấu xa hơn mọi loài vật. Một khi bị ai nói xấu, ảnh hưởng đến lòng tự trọng và danh dự, họ sẽ tức giận và trả đũa dù biết tội lỗi mình là đáng trách.
Còn người không biết mức độ nghiêm trọng của tội lỗi thì không những họ nói xấu, nhục mạ lại người đã sỉ nhục họ, mà lắm người còn trả thù nữa. Nếu chúng ta nói xấu, phán xét người ta vì tội lỗi của họ, thì đến một ngày chúng ta có lỗi, chúng ta khó tránh khỏi sự nói xấu,phán xét và sự sỉ nhục của người mà chúng ta đã từng nói xấu.
Hơn nữa, hầu như chúng ta thấy rác trên đầu người khác nhưng lại thấy rác trên đầu mình còn nhiều hơn họ. Vậy mà chúng ta vẫn tự tin nói họ sai rồi, cho mình là người đúng và có quyền phán xét người khác.
Nếu chúng ta không thích bị người nói xấu, phê phán và phỉ báng tội lỗi của mình, vậy tại sao chúng ta lại hay nói xấu và phán xét người khác?
Tôi còn nhớ ngày tôi mới vào chùa, nhìn đâu cũng thấy lỗi của người khác, cảm thấy chướng mắt và phiền não. Tính tôi thẳng tính, bộc trực thấy khó chịu là nói luôn. Biết được điều đó, Sư phụ tôi gọi tôi lên thư phòng và khai thị: Mình là người tu, nên xét lỗi của mình, đừng xét lỗi người. Hãy lấy lỗi người làm bài học để mình không bị phạm vào lỗi đó. Đa khẩu (nói nhiều) thì thị phi, nên hãy im lặng, nhẫn nhục mà tu.
Cổ nhân có câu nói rất hay: Nếu không nói được những lời tốt đẹp, thì hãy im lặng. Bởi vì, tai họa từ miệng mà ra…!
1456595_354937844690287_4178760486954260015_n
Bài và ảnh: BBT Viet.bao.de sưu tầm trên FB


Đừng phê phán sau lưng người khác

Đừng mất thời gian vì những điều vụn vặt - 57. Đừng phê phán sau lưng người khác

Tôi chẳng hề tự hào chút nào về điều này, nhưng phải thừa nhận là thỉnh thoảng tôi vẫn phê phán sau lưng những thành viên trong gia đình tôi. Tuy nhiên, tôi rất tự hào để nói rằng, điều đó đã ngày càng hiếm hoi hơn. Và tôi đã nhận thấy rằng, khi tôi càng ít rơi vào cái khuynh hướng vô cùng phổ biến này, tôi càng thấy mình thanh thản và bình tĩnh hơn. Và theo đó, tôi nhận thấy những người quanh tôi cũng được dễ chịu hơn. Tôi tự mình cảm thấy tốt hơn là vì tôi không còn «tán gẫu» chuyện người khác, không «nói lén» sau lưng người, hoặc phê phán chỉ trích những người khác. Và bởi vì tôi không còn mắc phải thói xấu này, người giao tiếp với tôi cũng giảm đi khuynh hướng làm như vậy. Kết quả là hết thảy mọi người trong quan hệ gia đình gần xa của tôi đều cảm thấy phần nào tốt đẹp hơn về người khác. Cũng giống như một sự thật vẫn thường xảy ra: khi một thành viên trong gia đình từ bỏ một thói xấu nào đó, cả gia đình sẽ nhanh chóng bắt chước theo.

Khi bạn nói xấu sau lưng một người nào đó, điều đó có ý nghĩa rất ít về chính bản thân người ấy, nhưng lại nói lên rất nhiều về bản chất của bạn, về ý muốn phê phán, nói xấu sau lưng người khác của bạn. Điều này cũng giống như chuyện «đánh người ngã ngựa» – vì người mà bạn phê phán rõ ràng là không thể tự biện bạch, bảo vệ gì cho mình. Thật không công bằng.

Hơn thế nữa, nếu bạn lưu ý kỹ vào cảm giác của mình khi phê phán sau lưng ai đó, bạn sẽ cảm thấy mình có phần nào hèn hạ, như thể là lương tâm đang cố lên tiếng nhắc nhở bạn. Tận trong lòng mình bạn thừa biết, trong hầu hết mọi trường hợp, việc phê phán sau lưng người khác là một việc làm sai trái.

Khi bạn nói chuyện về một người vắng mặt, điều đó cũng sẽ làm cho người đang nói chuyện với bạn cảm thấy có phần nào không được an toàn. Xét cho cùng, nếu bạn đang nói điều gì đó về một người khác, ai dám chắc là rồi bạn sẽ không làm như vậy với chính họ khi họ không có mặt? Sự thiếu chính trực như thế này làm gia tăng đáng kể những hoài nghi trong gia đình và cả trong cuộc sống, bởi vì không ai còn cảm thấy người khác là hoàn toàn có thể tin cậy được.

Điều đáng mừng là việc từ bỏ thói xấu này dễ dàng hơn bạn tưởng. Một khi bạn đã thật sự nhận rõ nó đáng ghét như thế nào, mọi việc còn lại dường như chỉ là tự nhiên diễn tiến. Trước hết, bạn có thể sẽ chỉ nhận ra việc mình phê phán người khác sau khi chuyện đã rồi. Bạn sẽ nhớ đến sự việc khi đã quá trễ. Nhưng đừng khắt khe với chính mình. Thay vì vậy, hãy hài lòng là thói xấu này đã được phát hiện, và nhớ rằng mục tiêu của bạn là chặn đứng nó. Lần kế đó, có thể là bạn sẽ phát hiện ra mình đang làm điều này trong khoảng giữa chừng câu chuyện về một người khác. Hãy tự nhắc nhở mình bằng một câu đại loại như: «À, thế là lần này mình lại phê phán người khác khi vắng mặt nữa rồi!» Và ngay khi ấy, bạn khéo léo thay đổi chủ đề câu chuyện. Vào một lúc nào đó, mọi việc sẽ trở nên dễ dàng. Bạn sẽ tự biết được mình lúc sắp sửa khơi mào một câu chuyện phê phán về ai đó, và kịp thời dừng lại không làm điều đó. Bạn sẽ thấy được sự «xuất hiện» của thói quen này, quan sát được tư tưởng và cách ứng xử của mình, và dẹp bỏ được ngay từ khi mới bắt đầu. Dần dần, bạn sẽ rất hiếm khi mắc phải vào việc phê phán người khác trong lúc không có mặt họ.

Ngay cả khi những người quanh bạn nói xấu người khác, bạn cũng có thể khéo léo từ chối không tham gia. Thay vì vậy, bạn còn có thể dẫn câu chuyện sang hướng khác bằng cách yên lặng, hoặc nói một điều khác tốt đẹp hơn, hoặc thay đổi chủ đề câu chuyện. 
Lợi ích mang lại từ việc thôi không phê phán sau lưng người khác là rất lớn lao và tức thì. Cứ thử một lần và bạn sẽ cảm thấy tốt đẹp hơn ngay tức khắc.