Chủ Nhật, 19 tháng 3, 2023

Viết về một người vừa nằm xuống! GS Gary Heit

 BS. Trần Đức Thái (YK Huế, K11 cùng thế hệ khoá HTK)

Thương nhớ Gary!

Thấm thoắt mà đã một tháng trôi qua, anh đã nằm xuống bên kia bờ Thái Bình Dương. Anh đã vĩnh viễn ra đi. Anh ra đi trong ngày lễ tình yêu-14/2/! Đối với anh, tình yêu không chỉ yêu thương người vợ hiền, mà tình yêu của anh còn dành cho tha nhân, cho nhiều đất nước chậm phát triển…

Gary à! Hôm nay ngày sinh nhật của anh, nhưng anh đã đi về với cõi vĩnh hằng, không còn ở trên cõi đời này để đón nhận tuổi mới, cùng vui chung với Jen và bạn bè!

Chiều nay, 15/3/2023, sinh nhật của Gary, trời xứ Huế mặc dầu có nắng ấm, mây bay, gió nhè nhẹ nhưng vẫn lâng lâng nỗi buồn.

Gary à! Tôi ngồi đây, một mình nhớ về anh thật nhiều. Nhớ Gary, một phẫu thuật viên thần kinh thiện nguyện, sống một cuộc đời nhân ái, bình dị, luôn luôn hướng về bệnh nhân, những người đau ốm vì bệnh tật, hướng về những đất nước còn nghèo, thiếu thốn về những vật tư y tế…

Gary! Tôi gặp anh như một cơ duyên tiền định, tôi viết những dòng chữ này mà nước mắt tôi cứ tuôn trào, Gary à! Tôi viết về những tình cảm mà anh đã dành cho chúng tôi, như những thước phim quây chậm của những năm tháng đã qua!

Mùa đông năm 2006, tôi nhận được điện thoại, Email (https://www.hongduc-chin4.com/NhoMuaXuanNamXua.html) của GS Bùi Duy Tâm, Cựu khoa trưởng YK Huế (1967-1972) từ thành phố San Francisco, báo cho tôi biết rằng có một đoàn phẫu thuật viên thần kinh của Hoa Kỳ sẽ đến Bệnh viện Đại học Y Dược Huế giúp đỡ phương tiện và triển khai mổ (15-19/4/2007) cho BN về thần kinh-sọ não trong dịp nhà trường kỷ niệm 50 năm thành lập trường.

Đoàn phẫu thuật thần kinh không ai khác chính là Đoàn phẫu thuật thần kinh thiện nguyện của GS Gary Heit, giám đốc tổ chức AMCANI (Americare Neurosurgery International https://www.amcani.org/) -Hoa Kỳ.

Đầu năm 2007, một container trang thiết bị y tế đã đến cảng Đà Nẵng, qua nhiều thủ tục giấy tờ, chúng tôi đã đưa container vật tư y tế về trường đại học y dược Huế là quà tặng của GS Gary Heit và tổ chức AMCANI. Một hội đồng kiểm kê trang thiết bị được thành lập để mở thùng quà. Chúng tôi, những phẫu thuật viên thần kinh của bệnh viện đại học y dược Huế, thật sự choáng ngợp, như nằm trong mơ về những dụng cụ y tế này. Mặc dầu là dụng cụ second hand, nhưng còn rất mới bao gồm hai kính hiển vi phẫu thuật, dụng cụ cố định đầu, máy khoan sọ bằng hơi, máy cắt sọ, máy mài xương sọ, bộ dụng cụ vi phẫu thuật và rất nhiều dụng cụ trang thiết bị khác phục vụ cho phẫu thuật thần kinh-sọ não.

Những dụng cụ nầy từ đâu mà có? Khi tôi qua bên Mỹ, cùng chung sống trong nhà Gary, tôi mới biết. Gary và nhóm của ông đi gom những dụng cụ đã qua sử dụng từ nhiều bệnh viên trên khắp nước Mỹ, thu thập, lựa chọn dụng cụ còn tốt đóng gói đóng thùng…vận chuyển rồi đi gởi tàu biển đến những bệnh viện của những đất nghèo để giúp đỡ họ. Tất cả phí tổn đều do các thành viên của tổ chức NGO-ACANI đóng góp. Công việc rất công phu, kiên trì, chỉ có những người thiện nguyện, tâm sáng như pha lê, biết thương người mới làm được như vây. Tôi rất ngưỡng mộ anh, Jen và team của anh!

Gary à! Đã hơn 15 năm qua, nhiều dụng cụ anh cho hồi ấy đến nay vẫn còn dùng rất tốt, những dụng cụ ấy đã giúp các học trò của tôi mổ cứu sống biết bao bệnh nhân qua cơn hiểm nghèo!

Những ngày tháng này nhà trường rất bận rộn lễ kỷ niệm 50 năm (1957-2007) thành lập trường; chúng tôi cũng rất bận cho tuần lễ triển khai phẫu thuật thần kinh. Chúng tôi mạnh dạng đưa tin trên truyền hình thông báo về đợt phẫu thuật thần kinh-sọ não này để chọn lọc bệnh nhân phù hợp với chương trình, nhất là không được có biến chứng phẫu thuật xảy ra trong thời gian lễ kỷ niệm.

GS Heit đã đến Huế sớm hơn để hướng dẫn chúng tôi sử dụng kính hiển vi cũng như các dụng cụ và trang thiết bị, Gary cùng với chúng tôi tham gia chọn bệnh nhân để mổ trong đợt này. Bà Heit cũng đến Huế trong dịp này để giúp chúng tôi sắp xếp các phương tiện và y dụng cụ, mặc dầu Jen. không phải là người trong ngành y tế.

GS Bùi Duy Tâm và con trai là BS Bùi Duy Linh, BS gây mê cùng nhiều điều dưỡng cũng đến Huế trong đợt này để cùng chung nhau hợp sức cho tuần lễ phẫu thuật thần kinh song song với lễ kỷ niệm.

Năm ngày phẫu thuật, mỗi ngày 1-2 ca mổ, tất cả đều đạt kết quả tốt, không biến chứng. Đó là kết quả rất khích lệ cho chúng tôi trên bước đường triển khai vi phẫu thuật thần kinh-sọ não tại Huế.

Tiếng lành đồn xa, bệnh nhân bắt đầu đến với chúng tôi càng ngày càng đông, sự phối hợp thuần thục giữa vi phẫu thuật thần kinh và xạ phẫu bằng Dao Gamma đã đem lại kết quả khả quan cho bệnh nhân.

Một năm phẫu thuật đã trôi qua, nhiều ca mổ đã được triển khai, kết quả rất khả quan, bên cạnh đó sự kết nối giữa chúng tôi và Gary càng ngày càng gắn bó hơn.

Năm 2008, GS Heit đã có nhã ý mời tôi và phu nhân sang Hoa Kỳ để học tập thêm về PTTK và đây là lần thứ ba tôi đến xứ cờ hoa, phu nhân tôi mới đến lần đầu.

Cuối thu năm 2008, chúng tôi lên đường sang Mỹ Quốc, Tôi và vợ tôi đã có những ngày rất tuyệt vời ở San Francisco; San Jose; Seattle; không chỉ có thế phu nhân của tôi còn có cơ hội từ Mỹ đi Canada thăm gia đình.

Nhớ những ngày ở Mỹ, cùng làm việc với GS Bùi Duy Tâm; làm việc học tập với GS Heit và nhiều phẫu thuật viên thần kinh khác của bệnh viện Kaiser ở San Francisco; nhớ lắm những ngày ở cùng với Gary và Jen, trong căn nhà đơn độc trên đồi cao; chung quanh là rừng rú bao phủ, ban đêm còn nghe và thấy cả thú rừng… Nhớ những lần đi chơi cùng Jen ở San Francisco! Nhớ lắm, không bao giờ quên Gary và Jen à!

Ngày tháng trôi đi, hằng năm, hay một hai năm; những container dụng cụ y tế của Gary lại đến Bệnh viện Đại Học Y Dược Huế. Nhiều đoàn phẫu thuật thần kinh từ Hoa Kỳ, Úc dù có Gary hay không! Họ đều đến làm việc, phẫu thuật cùng chúng tôi.

Những năm, tháng sau năm 2012, khi tôi nghỉ hưu; Đoàn phẫu thuật và những tặng phẩm y tế của GS Heit vẫn đến Huế đều đặn. Mỗi lần Gary đến Huế; chúng tôi không còn có cơ hội đứng chung trên bàn mổ nữa, nhưng chúng tôi vẫn còn gặp nhau bên ly bia Huda thắm tình đồng nghiệp; bên bờ phá Tam Giang thơ mộng…, Gary không chỉ uống bia với chúng tôi mà cháu nội tôi, Zin cũng có cơ hội nói tiếng Anh và cụng ly Coke với Gary! Một chuổi ngày bên nhau thật dễ thương trong tình bạn tâm giao, tri kỷ.

Tôi còn nhớ một kỷ niệm buồn, hôm ấy tôi đưa ông bà Heit đi tắm suối nước nóng Thanh Tân, cách thành phố Huế 30 km. Tình cờ tôi phát hiện ra trên bụng Gary có nhiều sẹo mổ. Tôi hỏi Gary, mới biết Gary bị bệnh ung thư đã trải qua nhiều cuộc mổ, hóa trị, xạ trị…những phương pháp trị liệu này đã đưa đến cho Gary nhiều hệ lụy tổn thất. Tôi rất cảm thông với Gary và Jen.

GS Heit, không chỉ đến Huế (Việt Nam) mà còn đến nhiều nước khác ở Phi Châu; Nam Mỹ để giúp họ nhân lực và tài lực để phát triển ngành phẫu thuật thần kinh vẫn còn đang non trẻ.

Myanmar là nước ở Đông Nam Á, mà đoàn của GS Heit đã đến nhiều lần. Một hôm Gary có nhã ý mời tôi tháp tùng cùng đoàn đi Myanmar, con đường dẫn tôi đến Myanmar chưa đi đến đâu thì Gary ngã bệnh, nên chuyến đi của tôi không thành.

Những năm gần đây, trước dịch Covid, Gary biết tôi vẫn còn tiếp tục đi dạy trong lãnh vực Y khoa trên Buôn Ma Thuột. Gary và tôi muốn hình thành kết nối để giúp Đại Học Y Dược Buôn Ma Thuột phát triển ngành phẫu thuật thần kinh trên vùng núi rừng Tây Nguyên cho người dân tộc thiểu số được hưởng lợi. Đã có nhiều thư qua lại giữa hai bên, sự hợp tác chưa đi đến đâu thì cơn đại dịch xảy đến và tiếp theo anh Gary đã bỏ chúng ta ở lại. Hy vọng trong tương lai gần sẽ có hợp tác giữa AMCANI và ĐHYDBMT.

Jennifer, phu nhân của Gary, người phụ nữ mà tôi đã có cơ hội gặp nhiều lần, cô ấy là tiếp viên hàng không xinh đẹp, rất vui tính, là người vợ hiền của anh Gary, luôn luôn cảm thông và đồng hành với Gary trên từng cây số. Bây giờ, Gary đã đi xa về với lòng đất mẹ. Tôi xin được chia sẻ với Jen sự mất mát lớn lao này mà không có gì bù đắp được. Tôi luôn luôn mong muốn Jen được an lành.

Gary à! Lần sau cùng tôi viết thư và gởi tin nhắn cho anh vào ngày 31/12/2022 anh đã trả lời tôi trong khi anh đang điều trị giai đoạn cuối của căn bệnh ung thư và đó cũng lần cuối cùng và không bao giờ chúng ta có thư từ cho nhau nữa, anh và tôi âm dương xa cách đôi đường. Từ nay mãi mãi không thấy nhau.

Gary đã đi xa, nhưng trong tim chúng tôi luôn luôn hiện hữu một Gary kính mến! Một vị bồ tát giữa đời thường!

Gary à!

Chúng tôi luôn luôn nhớ ơn anh!

Bệnh nhân của xứ Huế nhớ ơn anh!

Đơn vị phẫu thuật thần kinh BV ĐHYD Huế nhớ ơn anh!

Trường Đại Học& Bệnh viện Y Dược Huế nhớ ơn anh!

Một nén hương lòng xin vĩnh biệt Gary!

Vĩnh biệt một phẫu thuật viên thần kinh thiện nguyện!

Vĩnh biệt một con người bình dị!

Vĩnh biệt một thiên thần áo trắng của nhân loại!

Vĩnh biệt một tấm lòng nhân hậu, bác ái, luôn luôn sống về tha nhân!

Mùa Xuân buồn xứ Huế-15/3/2023

BS. Trần Đức Thái (YK Huế K11, cùng thế hệ khoá HTK-ĐHSP Huế)

Ông bà Heit đang sắp đặt phương tiện, dụng cụ cho kỳ mổ TK năm 2007

Pr Gary Heit và Zin ăn trưa tại Cồn Tè!
Chúng tôi đang ở bên bờ phá Tam Giang!