Cho đến nay, nhiều người vẫn nghĩ rằng Mỹ đã ăn cắp Alaska từ Nga hoặc chỉ mới thuê lãnh thổ này và đến một lúc nào đó sẽ trả lại. Tuy nhiên, sự thật là Nga đã bán Alaska cho Mỹ với giá 7,2 triệu USD vào năm 1867.
Sau khi Nga sáp nhập Crimea, nhiều người tự hỏi liệu Nga có tiếp tục hành động với Alaska hay không. Hiện trên trang web của Nhà Trắng đang có bản kiến nghị yêu cầu sáp nhập Alaska vào Nga. Bản kiến nghị này đã tập trung được hơn 35.000 chữ kí.
Và có một điều nhiều người không hiểu là tại sao Nga lại bán miếng đất đầy vàngAlaska cho Mỹ? Tờ Russia Beyond the Headlines (RBTH) của Nga đã có một bài phân tích về sự kiện trên.
Và có một điều nhiều người không hiểu là tại sao Nga lại bán miếng đất đầy vàng
Trong thế kỷ 19,
Các thương nhân Nga kéo tới Alaska để mua ngà hải mã (một loại ngà đắt tiền như ngà voi) và lông rái cá biển có giá trị từ người dân địa phương.
Các giao dịch thương mại được kiểm soát bởi các Công ty Nga-Mỹ (RAC), do các nhà thám hiểm và doanh nhân Nga thành lập từ thế kỉ 18. Công ty này cũng kiểm soát tất cả các mỏ và khoáng sản của Alaska . Nó có thể kí hiệp định thương mại với các nước khác một cách độc lập, có cờ và tiền tệ riêng.
Sa hoàng cấp cho công ty này những đặc quyền trên. Tuy nhiên, chính phủ không chỉ thu các khoản thuế lớn mà còn sở hữu một phần lớn công ty này – Sa hoàng và các thành viên trong gia đình là cổ đông của RAC.
Người lãnh đạo công ty này là một vị thương gia tài năng Alexander Baranov.
Ông đã xây dựng trường học và các nhà máy, dạy dân bản địa cách trồng củ cải và khoai tây, xây dựng pháo đài và nhà máy đóng tàu, mở rộng các hoạt động buôn bán rái cá biển. Ông yêu mến Alaska không chỉ vì nơi này giúp ông kiếm được nhiều tiền mà còn bằng tình yêu thực sự.
Dưới sự lãnh đạo của Baranov, RAC có khoản doanh thu khổng lồ: hơn 1.000 % lợi nhuận. Khi Baranov nghỉ hưu và rời bỏ vị trí của mình, sĩ quan quân đội Hagemeister đã lên thay ông. Hagemeister đã tuyển thêm nhiều nhân viên và cổ đông mới trong quân đội. Thay vì việc chú trọng đến việc điều hành và phát triển công ty, ông này lại tìm cách chiếm đoạt lợi nhuận kinh doanh, và chính những hành động đó đã hủy hoại RAC.
Lợi lộc bẩn thỉu
Ban lãnh đạo mới của công ty này đã tự cho mình mức lương khổng lồ, những nhân viên quản lý thông thường có thể kiếm tới 1.500 rúp mỗi năm (tương đương với mức lương của các bộ trưởng và các thượng nghị sĩ), trong khi người đứng đầu của công ty có mức lương tới 150.000 rúp. Họ mua lông thú từ người dân địa phương với giá chỉ bằng một nửa. Kết quả, trong 20 năm sau, người dân ở đây đã giết chết gần như tất cả các con rái cá biển, khiến cho ngành thương mại có lợi nhuận nhất của Alaska bị dập tắt.
Trước tình hình đó, ARC bắt đầu tìm kiếm các nguồn thu nhập khác. Do đó việc buôn bán đá và trà bắt đầu, nhưng những người lãnh đạo lại không đủ sức điều hành tốt công ty và cũng không bao giờ nghĩ đến việc giảm lương của chính mình. Kết quả, RAC đã phải nhận trợ cấp của nhà nước - 200.000 rúp mỗi năm. Nhưng cuối cùng công ty này cũng bị phá sản.
Sau đó, Chiến tranh Crimea (1853-1856) nổ ra, Anh, Pháp và Thổ Nhĩ Kỳ cùng chống lại Nga. Với tình huống đó Nga không thể cung cấp cũng như bảo vệ Alaska vì các tuyến đường biển ở đó đã bị kiểm soát bởi các tàu của quân đồng minh. Thậm chí cũng không thể khai thác vàng ỏ đây. Nga lo sợ rằng Alaska sẽ bị Anh cướp mất và Nga sẽ chẳng được lợi lộc gì.
Căng thẳng giữa Matxcơva và London tăng lên, trong khi mối quan hệ với các nhà chức trách Mỹ đang êm ấm hơn bao giờ hết. Cả hai gần như cùng có ý tưởng mua bán Alaska . Vì vậy Baron Eduard de Stoeckl, phái viên của Nga tại Washington , đã thay mặt Sa hoàng mở cuộc hội đàm với Ngoại trưởng Mỹ William Seward.
Cờ Nga bị hạ xuống
Trong khi hai bên đang đàm phán, dư luận ở cả hai nước cùng phản đối thỏa thuận trên. Các phương tiện Nga tràn ngập những câu hỏi như: "Sao chúng ta có thể từ bỏ vùng đất mà chúng ta đã bỏ rất nhiều công sức và thời gian để phát triển, vùng đất đã có kết nối điện báo và có nhiều vàng?”. Trong khi truyền thông Mỹ thì phẫn nộ: “Tại sao Mỹ cần vùng đất băng giá đó?”.
Không chỉ có báo chí, quốc hội Mỹ cũng không chấp thuận việc mua bán này. Tuy nhiên, bất chấp tất cả những bất đồng đó, ngày 30/3/1867, tại Washington , hai bên đã ký thỏa thuận bán Alaska với diện tích 1,5 triệu ha cho Mỹ với giá 7,2 triệu USD, một khoản tiền được cho là chỉ mang tính tượng trưng.
Ở thời điểm đó, một vùng đất bình thường ở Siberia với diện tích tương tự có thể có giá gấp 1395 lần. Nhưng khi đang phải đối mặt với tình cảnh sẽ bị mất Alaska mà không kiếm được đồng xu nào, thì có vẻ như việc chấp thuận thỏa thuận trên vẫn là một giải pháp tốt hơn nhiều đối với Nga.
Việc bàn giao chính thức Alaska cho Mỹ được thực hiện ở Novoarkhangelsk. Những người lính Mỹ và Nga xếp hàng bên cạnh cột cờ, lá cờ Nga bị hạ xuống và được đánh dấu bằng phát súng đại bác. Sau đó, người Mỹ đã đổi tên thủ phủ Novoarkhangelsk thành Sitka . Hàng trăm người Nga quyết định không lấy quốc tịch Mỹ đã phải đi khỏi khu vực này bằng tàu buôn.
Một thời gian ngắn trôi qua, vàng đã bắt đầu được khai khác. Các cơn sốt vàng bắt đầu nổi lên ở Alaska , giúp người Mỹ kiếm được hàng trăm triệu USD.
PHẠM KHÁNH
Tôi vừa thực hiện một chuyến du lịch
Tôi cùng gia đình con trai Cương-Phú và hai cháu nội Kaylee 12 tuổi, Sandy 9 tuổi đi từ Seattle bằng đường hàng không đến Anchorage, một thành phố biển nam Alaska. Sau đó chúng tôi dùng xe hơi đi vào vùng Fairbanks ở trung tâm Alaska rồi vòng trở về Anchorage theo một vòng tròn dài 1,600 km do sự thỏa thuận với một công ti du lịch. Công ti du lịch Explore Tours lo sắp xếp khách sạn, đề nghị các thắng cảnh đáng thăm viếng, thuê sẵn xe van và chuẩn bị các phương tiện di chuyển đặc biệt ra vào các vùng núi non vắng người không có đường sá tiện nghi. Chúng tôi tự lái xe và di chuyển theo lộ trình đã thỏa thuận, hoàn toàn tự do về ăn uống và giờ giấc, rất thuận tiện cho trẻ em và người lớn tuổi.
Tiểu bang
Đất
Hoa Kỳ mua
Tuy vậy kể cả những phu mỏ đến khai thác mỏ vàng và mỏ đồng cuối thế kỷ thứ 19, cho đến năm 1950 Alaska vẫn còn là một vùng đất hoang vu.
Năm 1968 hai công ti ARCO và Exxon tìm thấy dầu thô và khí đốt trong vịnh Prudhoe ở bờ bắc Alaska với trữ lượng lớn ước lượng 1.6 tỉ mét khối dầu và 740 tỉ mét khối khí đốt và bắt đầu khởi công đặt ống dẫn dầu từ vịnh Prudhoe chạy dọc Alaska xuống cảng Valdez dài 1.280 km mới tạo ra một công trình vĩ đại thu hút nhân tài và thợ thuyền. Dân số
Khởi thủy
Đông nhất là người Eskimos chiếm 55% thuộc hai văn hóa Inupiat và Yupik ở trong những vùng khác nhau và ngôn ngữ khác nhau. Người Inipiat ở phía Bắc, người Yupik ở mạn
Do bản chất giang hồ người
Người
Louis Hastings và vợ là Lennie Stoval gốc California đi Alaska hưởng trăng mật. Thích núi rừng giá lạnh và sự tỉnh mịch hoang dã đã dọn đến Alaska năm 1982 chấp nhận đời sống thiếu thốn trong vùng hoang vu McCarthy của mỏ đồng Kennecott bỏ hoang từ năm 1938. Dân cư tại McCarthy là một nhúm thợ mỏ chừng 10 gia đình ở lại sinh sống và đều quen biết nhau như trong một đại gia đình dù nhà này cách nhà kia hằng dặm đường. Họ thường gặp nhau tại thùng thư do một máy bay tư nhân sở bưu điện thuê mang thư từ tới. Phi công Lynn Ellis lái máy bay đưa thư là một khuôn mặt quen thuộc trong cộng đồng nho nhỏ đó.
Họ đón vợ chồng
Alaska rộng, ít đường sá, một phương tiện di chuyển tiện lợi là máy bay nhỏ một cánh quạt có thể đáp trên mặt nước hay sông băng giá nên cứ 40 người dân Alaska thì có một người biết lái máy bay. Dọc các bờ sông lớn máy bay nhỏ đậu sát ven sông như tại các bãi xe hơi.
Sandy, cháu gái 9 tuổi của tôi ghi gọn chuyến đi bằng Anh ngữ trong nhật ký của nó như sau (Sandy nghe hiểu và đọc được chữ Việt, nhưng chưa viết nổi chữ Việt):
“Gia đình tôi cùng Ông nội đi
Thuyền phản lực chạy nhanh trên sông Talkeetna do Irael lái. Anh ta kể chuyện làm sao bố mẹ anh từ
Chúng tôi được biết về thực vật và động vật trong vùng Talkeetna do cô Jenny, một chuyên viên thiên nhiên học (naturalist) giải thích.
Cô Jenny mang kè kè một khẩu súng nòng dài có thể bắn hạ gấu đe dọa khách du lịch. Quyền có súng được ghi vào hiến pháp Hoa Kỳ, và mỗi tiểu bang đều có luật riêng quy định quyền mang súng khá khắc khe, ngọai trừ
Xe buýt chở chúng tôi chạy băng qua rừng Delani (Delani National Park) một vòng dài hơn 70 dặm băng qua rừng cây thấp giữa các đỉnh núi tuyết phủ đầu non trắng xóa quanh năm (tundra), quan sát thú rừng sống thiên nhiên giữa núi rừng. Chúng tôi thấy được gấu, dê rừng, nai rừng, chó sói.
Xe lửa ngày xưa giữ lại y nguyên chở chúng tôi đi thăm mỏ vàng tại El Dorado, gần Fairbanks do nhạc sĩ guitar/violin Earl Hughes vừa đàn vừa hát vừa lái xe.
Ông Hughes sinh đẻ tại Canada, đến hành nghề như một nghệ sĩ tại Alaska năm 1980, và suốt 18 năm qua là người lái tàu lửa và hướng dẫn giúp vui cho khách du lịch “đi tìm vàng”. Chúng tôi bất ngờ được ông Hughes giới thiệu có bố mẹ đến thăm và đang có mặt trên chuyến tàu. Tôi thấy hai ông bà cụ tóc bạc phơ, nhìn Earl đàn hát và rơm rớm nước mắt.
Tại El Dorado người ta chỉ cho chúng tôi cách đãi cát lấy vàng. Sau đó họ cho mỗi người một gói quặng để tự đãi lấy. Thật thích thú, chúng tôi đãi được vàng thật. Cân tại tiệm vàng tại chỗ, Ông nội được $11, Kaylee và Ba được $14, Mẹ và
Máy bay một cánh quạt chở 6 ông con chúng tôi vào Kennecott. Chúng tôi mang theo một túi xách nhỏ, để xe van tại phi trường Chitina. Phi công cho chúng tôi bay trên các dòng băng thạch (glaciers) và đáp xuống gần khách sạn Kennecott glacier Lodge nằm trên một đỉnh đồi bên bờ băng thạch Kennecott.
Từ Kennecott xe van trả chúng tôi về phi trường Chitina băng qua 60 dặm đường đất qua thung lủng
Băng thạch Meares cao ngất mấy trăm thước, một màu xanh dương, ngạo nghễ nằm dưới ánh sáng mặt trời chói chan, thỉnh thoảng từng tảng băng lớn mất thăng bằng đổ ùm xuống mặt nước tạo ra những tiếng động kinh hồn.
Từ Valdez tàu ferry chở xe và người đến
Tôi thường tự hỏi bà Sarah Palin cựu thống đốc Alaska có phải là một người bất thường không? Bà làm chính trị như đóng tuồng. Chuyến du lịch
Trần Bình Nam
July 1, 2011
July 1, 2011