Việt Nam! Việt Nam!
Chào các bạn,
Lần đầu nghe bài hát này, mình ấn tượng câu hát:
Mình tìm hiểu trên Wikipedia thì được biết: “Bài hát này ra đời năm 1966, lúc đầu nằm trong phần kết thúc của trường ca Mẹ Việt Nam, nhưng thường được hát thành một bài riêng. Vì giai điệu hùng tráng, lời ca chứa đựng lòng yêu nước nên có người cho rằng nó có tính cách của một bài quốc ca, và từng được đề nghị làm quốc ca Việt Nam Cộng Hoà thay cho bài Tiếng gọi công dân, cũng như coi là quốc ca bán chính thức của VNCH.
Lần đầu nghe bài hát này, mình ấn tượng câu hát:
- “..Việt Nam đem vào sông núi
Tự Do, Công Bình, Bác Ái muôn đời”
..Việt Nam kêu gọi thương nhau
Việt Nam đi xây đắp yên vui dài lâu..
Mình tìm hiểu trên Wikipedia thì được biết: “Bài hát này ra đời năm 1966, lúc đầu nằm trong phần kết thúc của trường ca Mẹ Việt Nam, nhưng thường được hát thành một bài riêng. Vì giai điệu hùng tráng, lời ca chứa đựng lòng yêu nước nên có người cho rằng nó có tính cách của một bài quốc ca, và từng được đề nghị làm quốc ca Việt Nam Cộng Hoà thay cho bài Tiếng gọi công dân, cũng như coi là quốc ca bán chính thức của VNCH.
Theo tác giả Phạm Duy, “Việt Nam, Việt Nam là một bài ca hầu hết người Việt Nam thuộc lòng”.”
Và trên báo Thanh niên cũng có đăng một bức thư của nhạc sĩ Phạm Duy về bài hát này:
(TN) Ngày 27.12.2012, nhạc sĩ Phạm Duy gửi cho tôi một email có nội dung như sau:
“Bố đưa con giữ lá thư nguyện vọng này:
Một nguyện vọng
Tấm ảnh chúc mừng năm mới Phạm Duy gửi cho gia đình và bạn hữu tháng 1.2013
Tôi là Phạm Duy, nhạc sĩ đã được hồi tịch và cư ngụ tại 349/126 đường Lê Đại Hành, phường 13, quận 11, TP Hồ Chí Minh, thực tế đã là một công dân Việt Nam từ năm 2005… Tôi nghĩ rằng tôi có quyền nuôi một nguyện vọng đóng góp vào sinh hoạt âm nhạc trong nước bằng một ca khúc có tính chất xưng tụng nước ta nhan đề VIỆT NAM, VIỆT NAM sáng tác từ 1960, rút trong trường ca Mẹ Việt Nam là một tổ khúc kêu gọi sự đoàn kết dân tộc dưới bóng Mẹ Tổ Quốc thiêng liêng và độ lượng. Sau đây là ca khúc đó:
Trước đấy, nhạc sĩ Phạm Duy và GS Trần Văn Khê vẫn thường xuyên thư từ trao đổi với nhau về việc xin cấp phép phổ biến hai trường ca Con đường cái quan và Mẹ Việt Nam. GS Khê đã soạn một lá thư dài khoảng mười trang với nội dung: Vì sao hai tác phẩm trường ca Con đường cái quan và Mẹ Việt Nam của nhạc sĩ Phạm Duy xứng đáng được phổ biến tại Việt Nam? Trong thư, GS Khê viết:
“Tâm nguyện của Phạm Duy đối với quê hương là một tâm nguyện trọn vẹn. Duy luôn mong muốn về lại quê hương, thấy lại quê hương và mãi mãi suốt cuộc hành trình sinh lộ của mình, Duy đã luôn mang theo hình ảnh quê hương vào tâm trí, vào con tim, và vào những suy tư một đời Duy ghi lại bằng âm nhạc.
Hiện nay, Phạm Duy cũng như tôi, đã bước qua cái tuổi cửu thập rồi. Những tâm nguyện mà tôi đem về quê hương đã phần nào thực hiện được, còn tâm nguyện của Duy – một người nhạc sĩ bao năm cách trở quê nhà – trong những năm tháng cuối cùng của cuộc đời, còn có cơ hội nhìn thấy tác phẩm – đứa con tinh thần của mình được phổ biến, được trở về sống trên mảnh đất quê hương, nơi phôi thai cho những lời ca, điệu nhạc được dấy lên từ sự thiết tha cùng dân tộc. Tôi ước mong Chính phủ, Bộ Văn hóa xem xét đến trường hợp hai tác phẩm trường ca của Phạm Duy để giúp cho hai tác phẩm rất sâu sắc, nhân văn này được phổ biến đến đại chúng toàn quốc, giúp cho tư tưởng rất đẹp trong lời nhạc, lời ca đi sâu vào lòng người dân. Vì những gì nói đến trong hai bản trường ca cũng là những hình ảnh phù hợp với tinh thần dân tộc, phù hợp với lối sống Việt Nam, quan niệm thẩm mỹ và cách ứng xử của người Việt trong suốt bao thăng trầm, gian truân của đất nước chúng ta.
Trân trọng,
Bình Thạnh, vào hè tháng 6.2012…”
Mình chưa hiểu hết những câu chuyện của quá khứ..
Mình thích hoà hợp và mong muốn hoà bình. Mình nhớ lời cầu nguyện này của anh Hoành:
[Phạm Duy] – Việt Nam! Việt Nam! (Tăng Thân Làng Mai)
Và trên báo Thanh niên cũng có đăng một bức thư của nhạc sĩ Phạm Duy về bài hát này:
(TN) Ngày 27.12.2012, nhạc sĩ Phạm Duy gửi cho tôi một email có nội dung như sau:
“Bố đưa con giữ lá thư nguyện vọng này:
Một nguyện vọng
Tấm ảnh chúc mừng năm mới Phạm Duy gửi cho gia đình và bạn hữu tháng 1.2013
Tôi là Phạm Duy, nhạc sĩ đã được hồi tịch và cư ngụ tại 349/126 đường Lê Đại Hành, phường 13, quận 11, TP Hồ Chí Minh, thực tế đã là một công dân Việt Nam từ năm 2005… Tôi nghĩ rằng tôi có quyền nuôi một nguyện vọng đóng góp vào sinh hoạt âm nhạc trong nước bằng một ca khúc có tính chất xưng tụng nước ta nhan đề VIỆT NAM, VIỆT NAM sáng tác từ 1960, rút trong trường ca Mẹ Việt Nam là một tổ khúc kêu gọi sự đoàn kết dân tộc dưới bóng Mẹ Tổ Quốc thiêng liêng và độ lượng. Sau đây là ca khúc đó:
- Việt Nam, Việt Nam, nghe tự vào đời
Việt Nam, hai câu nói
Bên vành nôi: Việt Nam, nước tôi
Việt Nam, Việt Nam, tên gọi là người
Việt Nam, hai câu nói
Sau cùng khi lìa đời
Việt Nam đây miền xinh tươi
Việt Nam đem vào sông núi
Tự Do, Công Bình, Bác Ái muôn đời
Việt Nam không đòi xương máu
Việt Nam kêu gọi thương nhau
Việt Nam đi xây đắp yên vui dài lâu
Việt Nam trên đường tương lai
Lửa thiêng soi toàn thế giới
Việt Nam ta nguyền tranh đấu cho đời
Tình Yêu đây là khí giới
Tình Thương đem về muôn nơi
Việt Nam đây tiếng nói đi xây tình người
Việt Nam! Việt Nam!
Việt Nam quê hương đất nước sáng ngời
Việt Nam! Việt Nam!
Việt Nam muôn đời!
Trước đấy, nhạc sĩ Phạm Duy và GS Trần Văn Khê vẫn thường xuyên thư từ trao đổi với nhau về việc xin cấp phép phổ biến hai trường ca Con đường cái quan và Mẹ Việt Nam. GS Khê đã soạn một lá thư dài khoảng mười trang với nội dung: Vì sao hai tác phẩm trường ca Con đường cái quan và Mẹ Việt Nam của nhạc sĩ Phạm Duy xứng đáng được phổ biến tại Việt Nam? Trong thư, GS Khê viết:
“Tâm nguyện của Phạm Duy đối với quê hương là một tâm nguyện trọn vẹn. Duy luôn mong muốn về lại quê hương, thấy lại quê hương và mãi mãi suốt cuộc hành trình sinh lộ của mình, Duy đã luôn mang theo hình ảnh quê hương vào tâm trí, vào con tim, và vào những suy tư một đời Duy ghi lại bằng âm nhạc.
Hiện nay, Phạm Duy cũng như tôi, đã bước qua cái tuổi cửu thập rồi. Những tâm nguyện mà tôi đem về quê hương đã phần nào thực hiện được, còn tâm nguyện của Duy – một người nhạc sĩ bao năm cách trở quê nhà – trong những năm tháng cuối cùng của cuộc đời, còn có cơ hội nhìn thấy tác phẩm – đứa con tinh thần của mình được phổ biến, được trở về sống trên mảnh đất quê hương, nơi phôi thai cho những lời ca, điệu nhạc được dấy lên từ sự thiết tha cùng dân tộc. Tôi ước mong Chính phủ, Bộ Văn hóa xem xét đến trường hợp hai tác phẩm trường ca của Phạm Duy để giúp cho hai tác phẩm rất sâu sắc, nhân văn này được phổ biến đến đại chúng toàn quốc, giúp cho tư tưởng rất đẹp trong lời nhạc, lời ca đi sâu vào lòng người dân. Vì những gì nói đến trong hai bản trường ca cũng là những hình ảnh phù hợp với tinh thần dân tộc, phù hợp với lối sống Việt Nam, quan niệm thẩm mỹ và cách ứng xử của người Việt trong suốt bao thăng trầm, gian truân của đất nước chúng ta.
Trân trọng,
Bình Thạnh, vào hè tháng 6.2012…”
Mình chưa hiểu hết những câu chuyện của quá khứ..
Mình thích hoà hợp và mong muốn hoà bình. Mình nhớ lời cầu nguyện này của anh Hoành:
- Lời nguyện cho anh em
Lạy chúa,
Xin cho chúng con biết rằng
Màu áo
Màu cờ
Màu nhạc
Màu tiếng nói
Màu tư tưởng
Không thay đổi huyết thống
Và chúng con là anh em
Và
Nhớ rằng
Dấu hiệu của con cái Chúa
Là yêu nhau
Và yêu kẻ thù
Vì kẻ thù của mình
Cũng là con cái chúa
Amen
Chúc các bạn một tuần vui!
Việt Nam! Việt Nam! – Tác phẩm và con người Phạm Duy
Hùng Ca Sử Việt – Việt Nam Việt Nam
[Phạm Duy] – Việt Nam! Việt Nam! (Tăng Thân Làng Mai)