(Nhân kỉ niệm 13 năm ngày mất TCS: 1/4/2001 – 1/4/2014)
Mỗi khi có dịp vào SG, mình vẫn thường ghé thăm mộ Trịnh Công Sơn, ngôi mộ nhỏ hiền hoà trong chùa Quảng Bình, Gò Dưa, Thủ Đức.Vào lễ chùa xong ra thắp hương hoa cho ông, mộ thường xuyên có người thăm viếng nên lúc nào cũng có hoa tươi, mình mua một bó sen, có lẽ là thứ hoa ông yêu thích…
Sinh thời, TCS có lẽ cũng không nghĩ rằng sau khi mất đi, ông lại được hậu thế nhắc nhở nhiều đến vậy. Yêu, ghét, chê, khen nhiều như vậy…
Không ai có thể phủ nhận tài năng của ông, dù Trịnh Công Sơn luôn nói ông không hề có ý định trở thành nhạc sĩ, ông viết do một nhu cầu nội tại thôi thúc từ bên trong, và số phận đã chọn ông làm chứng nhân lịch sử cho một thời thương đau của quê hương, để hát lên những lời ca làm lay động bao trái tim người…
Mãi sau này mình mới nhận ra “Ca khúc da vàng” mới chính là đỉnh cao tài năng của ông, dù ông còn rất nhiều ca khúc tuyệt vời khác về tình yêu, về thân phận con người…
Những dân tộc châu Á đa số da vàng. Nhưng “Ca khúc da vàng” là chỉ của riêng người Việt, một dân tộc chịu nhiều đau thương do chiến tranh nhưng màu da thơm mùi lúa chín quê hương là niềm kiêu hãnh.
Hôm nay, kỉ niệm 13 năm ngày TCS mất, mình chợt nhớ một ca khúc ông viết đã lâu: “Chờ nhìn quê hương sáng chói”.
Ước mơ đậm chất dự cảm của người nhạc sĩ thiên tài có lẽ cũng là ước mơ của tất cả chúng ta, với quê hương…
Nơi đây tôi chờ, nơi kia anh chờ
Trong căn nhà nhỏ Mẹ cũng ngồi chờ
Anh lính ngồi chờ trên đồi hoang vu
Người tù ngồi chờ bóng tối mịt mù
Chờ đã bao năm, chờ đã bao năm, chờ đã bao năm …
Trong căn nhà nhỏ Mẹ cũng ngồi chờ
Anh lính ngồi chờ trên đồi hoang vu
Người tù ngồi chờ bóng tối mịt mù
Chờ đã bao năm, chờ đã bao năm, chờ đã bao năm …
Điệp khúc 1:
Chờ mai này ta dậy trong tiếng hò reo
Chờ cho lòng căm thù đến lúc chìm sâu
Chờ hòa bình đến, chờ tiếng bom im
Chờ bước đi trên những con đường không chông mìn
Chờ đường giao thông chấp nối chuyến xe qua ba miền
Chờ tin mừng sông chờ núi cũng chờ mong
Chờ trên vừng trán mẹ thắp lên bình minh
Chờ khô nước mắt, chờ đá reo ca
Chờ áo cơm nuôi cho những trẻ con không nhà
Chờ ngày Việt Nam thống nhất cho những tình thương vỡ bờ
Chờ cho lòng căm thù đến lúc chìm sâu
Chờ hòa bình đến, chờ tiếng bom im
Chờ bước đi trên những con đường không chông mìn
Chờ đường giao thông chấp nối chuyến xe qua ba miền
Chờ tin mừng sông chờ núi cũng chờ mong
Chờ trên vừng trán mẹ thắp lên bình minh
Chờ khô nước mắt, chờ đá reo ca
Chờ áo cơm nuôi cho những trẻ con không nhà
Chờ ngày Việt Nam thống nhất cho những tình thương vỡ bờ
Điệp khúc 2:
Chờ tiếng kèn đưa về đây những đàn con
Chờ tim người không còn nuôi những hờn căm
Chờ đêm không cấm, chờ sáng thênh thang
Chờ lúa thơm lên dưới những bàn tay dân mình
Chờ lòng yêu thương đất nước quyết đi xây thanh bình
Chờ trống dồn tin mừng khắp phố làng ta
Chờ nghe từ đất dậy tiếng ca tự do
Chờ cây thay lá, chờ kết bông hoa
Chờ thấy ta đi trong phố phường không xa lạ
Chờ nhìn quê hương sáng chói mắt mẹ ngày nay chưa mờ…
Chờ tim người không còn nuôi những hờn căm
Chờ đêm không cấm, chờ sáng thênh thang
Chờ lúa thơm lên dưới những bàn tay dân mình
Chờ lòng yêu thương đất nước quyết đi xây thanh bình
Chờ trống dồn tin mừng khắp phố làng ta
Chờ nghe từ đất dậy tiếng ca tự do
Chờ cây thay lá, chờ kết bông hoa
Chờ thấy ta đi trong phố phường không xa lạ
Chờ nhìn quê hương sáng chói mắt mẹ ngày nay chưa mờ…